Bỗng dưng, Fuu đứng dậy, bước ra ngoài phòng khách. Vài giây sau, anh quay lại, trên tay cầm một hộp quá rất quen thuộc. Hộp socola hình trái tim màu vàng kim lấp lánh sang trọng, kèm với một cái nơ bạc ấy, anh chìa ra trước Nigi “Cho em nè” Nigi ngạc nhiên “Ơ, nhưng mà đó là của Gin cơ mà?” “Thì Gin cho anh là của anh. Giờ anh tặng em. Không thích à?” Sao lại không thích được chứ, đó là một thương hiệu socola nổi tiếng khắp thị trường thế giới kia mà, số tiền mua nó không phải đơn giản là lương một hai tháng thôi đâu. Xem ra cô đích thị là đại thiên kim tiểu thư rồi. Thật khó để từ chối món quà tuyệt vời như vậy. Nigi hai mắt sáng rỡ đưa cả hai tay nhận món quà. Cô nhẹ nhàng mở ra, quả thật là hết sức tưởng tượng, bên trong trang trí lấp lánh hơn cô tưởng nhiều Thử một viên socola tròn tròn với lớp vỏ sần sùi do phủ đậu phộng xung quanh, Nigi không khỏi thốt lên vì quá ngon. Cô nhét liền vào miệng Fuu một viên. Bị tấn công bất ngờ, Fuu hoàn toàn bị Nigi chèn ép, đành phải há miệng cho cô đút vào. Nhai thử, đúng là cũng ngon thật, nhưng anh lại không thấy hứng thú như Nigi. Anh dọn chén dĩa trên bàn sang chỗ rửa chén đĩa “Ngon đấy! Em ăn đi! Anh có quà của anh rồi.” Nigi cũng lật đật chạy lên phụ anh. Nghe nói vậy, lòng cô cảm thấy lâng lâng hạnh phúc. Một là anh thật sự coi trọng món quà của cô, anh thật sự thích nó hơn các món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/18-do-bien-thai-tranh-xa-toi-ra/1327605/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.