Khán giả hô to lên rầm rộ cổ vũ cho cả Fuu và Nigi. Hai người đứng đối diện nhau, ánh mắt đầy kiên quyết. “Biết chơi à?”, Fuu lên tiếng trêu chọc. Cô nàng bản lĩnh đáp lại “Tất nhiên! Không phải chỉ có một mình anh đâu!” “Người yêu tôi giỏi phết nhỉ?” “Hứ!” Bóng trên tay Nigi đập xuống sân, một nhịp, hai nhịp, cô khụy gối xuống, rồi, bụp, Nigi lướt ngang qua người Fuu, mang theo trái bóng bên mình, chạy thật nhanh đến cây rổ cao phía trước. Trong khi đó, Fuu vẫn còn hơi bất ngờ khi thấy Nigi của mình lại có thể chơi giỏi vậy Vừa quay người chạy lại thì Nigi đã bật nhảy lên và ném cú bóng vào rổ đầu tiên. Tiếng hò reo vang lên dữ dội của các anh trai “Trời ơi em ơi tuyệt quá!!!!” “Em ới em ơi tên gì thế!!!” “Đáng yêu quá bé ơi!!!” Nigi nhếch mép ngẩng cao đầu nhìn Fuu đầy kiêu hãnh. Lần này, bóng trên tay Fuu, anh trông vẫn thản nhiên vô cùng. Cũng như lúc nãy, nhưng lần này là tới phiên Fuu tỏa sáng. Anh nhanh chớp mắt đã vượt qua Nigi làm cũng ném một cú như cô lúc nãy. Tỉ số bây giờ là 1-1 đều. Các cô gái bắt đầu cất giọng thánh thót “Fuuuuuu ơi!!! Anh tuyệt quá!!!” “Cố lên Fuu ơi!!!!!” Không chịu thua, để chứng tỏ bản lĩnh của mình, lần này, lượt của cô, Nigi chuyển sang chơi cách khác. Cô không tranh thủ sơ hở để vượt qua Fuu nữa, mà cô chợt dừng lại, lùi về phía sau nhanh như chớp, rồi từ khoảng cách xa, nhún gối bật lên, ném vào một cú 3 điểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/18-do-bien-thai-tranh-xa-toi-ra/1327600/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.