*Xin lỗi độc giả nha! Sáng giờ bận học với đi làm nên quên đăng chương mới:P Hay để bù cho mấy bạn chờ đợi thì tác giả hôm nay đăng hai chương một lúc nha >< Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ!"
Nigi thở dài. Đến học anh ta còn trốn cô được, thế thì cô gặp anh bằng cách nào đây. Nigi bước chân trong vô thức, rồi, cô đứng trước cửa thư viện. Cũng đã lâu rồi, từ ngày mà cô gặp Fuu trong đây, cô cũng chưa quay lại lần nào. Chần chừ một lát, Nigi mở cửa thư viện, bước chân vào. Cô đi đến góc cũ của mình, nơi chứa đựng những quyển sách cổ từng rất thu hút cô. Chẳng biết tình cờ hay được sắp đặt, chính tại nơi này, Nigi thấy Fuu đang nằm ngã mình trên sàn, quyển sách úp che đi khuôn mặt. Nigi khẽ bước lại gần, lấy ngón tay chạm chạm vào cánh tay anh. Không động đậy hay phản ứng lại, anh ta ngủ rồi chăng. Cô nhẹ nhàng giở cuốn sách trên mặt anh lên. Quả thật là, ngủ rồi. Nigi nhẹ nhõm cả người, cuối cùng thì, cô cũng tìm được anh rồi. Nigi đưa mắt nhìn khuôn mặt bảnh bao đang say trong giấc ngủ. Đôi mắt thâm quầng trông có vẻ mệt mỏi lắm, đỏ chút hoe hoe đỏ nữa, không lẽ, anh ta khóc à. Say sưa ngắm nhìn và suy nghĩ, Nigi lỡ để vài tia sáng chiếu vào đôi mắt Fuu, khiến anh nheo nheo mắt, tỉnh giấc. “Ah!” Nigi thốt lên khi thấy Fuu liếc mắt nhìn sang chỗ cô ngồi bên cạnh anh, vô tình buông tay khiến cuốn sách rơi thẳng vào mặt anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/18-do-bien-thai-tranh-xa-toi-ra/1327564/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.