Chợt, có một bàn tay nắm lấy cổ áo của Shita, kéo lên. Shita hoảng hồn, trước mắt là Fuu đang giương đôi mắt dữ tợn nhìn cậu. “Tại sao...ngươi lại ở đây...” Shita lắp bắp. Giọng nói lạnh lùng đầy giận dữ của Fuu vang lên “Câu đó phải hỏi mày mới đúng!”, rồi anh quăng cậu ta ra phía cửa nhà. Shita hòng hộc ráng chống tay dậy thì Fuu lấy chân gạt đầu gối cậu khiến cậu té thêm một cú thật đau. “Đừng nói là... hai người thật sự...” “Đó không phải chuyện của mày.Cút!” Shita đứng dậy không nổi, liền co đuôi bò nhanh ra ngoài, biến mất.
Nigi, vẫn ngồi đó, trên chiếc sofa, co chân lại run lên vì hành động quá dữ tợn của Fuu. Cô vẫn còn chưa lấy lại bình tĩnh, bối rối cảm ơn Fuu. Anh không thèm nhìn Nigi, thậm chí còn không thèm phản ứng lại lời cảm ơn của cô, bước chân đi, đóng sầm cửa lại.
Fuu cảm thấy nhói nhiều hơn là tức. Anh không ngờ rằng Nigi vẫn còn cảm giác, vẫn còn lo lắng cho cái tên vừa nãy. Anh đã nghĩ rằng cô chắc hẳn có tình cảm với anh rồi, vậy mà, cô lại bỏ anh một mình, chạy đi tìm cái tên đã từng vứt bỏ cô ấy. Fuu cắn răng, hình ảnh của kí ức hiện về. Cảnh mà mẹ anh bị đám côn đồ bắt hiếp, ba anh vì muốn cứu mẹ mà bị bọn chúng đánh chết. Anh trai anh, cũng vì muốn bảo vệ cậu em trai của mình, nên đã lấy thân mình làm bia đỡ đạn cho Fuu chạy đi. Fuu từ nhỏ đã phải đi ăn xin, may thay có lần cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/18-do-bien-thai-tranh-xa-toi-ra/1327562/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.