Cô ôm lấy đầu của anh đau đớn khóc:
"Huhu Nham... Huhu...."
Anh yếu ớt nhìn cô đưa bàn tay vuốt ve mặt cô:
"Ngoan đừng khóc nữa. Anh sẽ đau lòng lắm. "
"Nham anh phải cố gắng anh ko được có chuyện gì nha. "
Hắn đứng một bên gài đạn chỉa súng về phía anh và cô:
"Haha... Cố gắng đến mấy cũng vô ích các người chuẩn bị chết đi. "
"Tử Nhị! "_âm thanh non nớt của cô gái 19 tuổi vang lên.
Hắn giật bắn người nhìn cô gái mặc đầm hồng tóc đen nháy chạy lại ôm lấy hắn:
"Tử Nhị đừng bắn tiểu Hằng sợ... Híc... Huhu... "
Hắn run rẩy bẩy:"Tiểu Hằng là em thật sao?... Em... Em chưa chết? "
Hắn nheo mắt nhìn cặp đôi đang bước tới trước mặt hắn là anh trai hắn và Kim Lâm:
"Anh hai, chị dâu? "
Kim Lâm gật đầu nhẹ nhìn anh đang được cô ôm trong lòng.
"Tử Nhị thật ra việc tung tin tiểu Hằng chết là do có kẻ xấu làm. Năm cậu quan hệ với tiểu Hằng là năm 21 tuổi mà tiểu Hằng chỉ mới 15. Nếu chuyện này đưa ra pháp luật sẽ bị ở tù. Nên kẻ xấu đã làm vậy để cậu lộ diện chứ thật ra tiểu Hằng ko sao. "
Hắn vui vẻ thả súng xuống ôm lấy tiểu Hằng vào lòng thật chặt:
"Tiểu Hằng cuối cùng anh cũng gặp được em rồi. Tiểu Hằng! "
"Em... Em cũng vậy... "
Trong khi họ đang hạnh phúc thì cô và anh đang cố đối diện với tử thần.
"Nham... Anh ơi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1730-phu-nhan-anh-ve-roi/2218091/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.