Một buổi tối mất điện hạnh phúc với đôi bạn trẻ đáng yêu. Đến tầm mười giờ tối, Bảo thấy có vẻ cũng muộn rồi nên có định xin đi về. 
“Mười giờ rồi, tớ về đây câu ạ” 
Thấy thế, mặt nó xị xuống, đang xem phim dở mà, về sao được. Nó không muốn trải qua một buổi tối trong căn phòng tối om này một mình tí nào. Thú thật là nó hết sợ rồi, tại Hà Anh bắt đầu dần quen với bóng tối. 
“Sao về, đang xem phim mà” 
“Mẹ tớ mà biết qua đêm gái nhà lành, về bốc cờ đấy cậu ạ, thôi ngoan ở đây đi, với cả cậu còn bé quá, không ở qua đêm với tớ được đâu. Tại đằng này lo cho đằng ấy mới thế đấy, biết chửa?” 
Nó nghe cái hiểu liền, nó cũng không phải kiểu dạng thỏ non giả ngốc nên cũng không níu giữ cậu ấy lại làm gì. Tự nhiên hai đứa một trai một gái chui vào một cái phòng với nhau cả đêm, tránh thế nào được dị nghị, với cả cũng là bảo vệ bản thân nên nó cũng ngậm ngùi để cậu về. Nó không có dễ dãi đâu nha! 
“Thôi, chào người yêu nhé, anh về đây” 
“Thằng ranh con, tao đẻ sau mày có bốn tháng thôi” 
Nó dồn hết lực ném cái gối vào người nhưng mà bạn đã chạy đi mất tiêu rồi. Nó cười cười rồi chạy ra lấy gối. 
“Từ từ đã” 
“Ôi mẹ ơi, giật hết cả mình” 
Tưởng thằng ranh con này về rồi cơ mà, hóa ra nó hú ở trong góc tường, lại còn nhè đúng lúc nó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/17-con-hac-anh-tang-em/2880823/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.