“Anh Xán” quả nhiên nói câu kia: “Những thứ này đều cố ý chuẩn bị vì em đấy.”
Hàn Trác Trác e ngại có Vương Tĩnh Nghiêu ở đây, chỉ nếm một miếng, nhưng vẫn không nhịn được: “Ui, ngon ghê!”
Người đàn ông nghe vậy, lại phá lệ mỉm cười, mang theo nét yêu chiều, “Cũng phải phí chút tâm tư đấy.”
Vương Tĩnh Nghiêu nhấp một hớp cà phê, đắng ngắt.
“Anh Xán” cũng không nóng lòng truy cứu chuyện Hàn Trác Trác làm lơ anh ta hơn 10 ngày, lại còn bình tĩnh nói: “Nghe nói em rất thích điểm tâm ngọt quán này, nên mới chọn ra đây gặp. Chứ anh cảm thấy phụ nữ có thai không thích hợp đến chỗ đông người.”
Hàn Trác Trác: “Chỗ này cũng có đông đâu.” Chỉ có ba người họ thôi mà.
“Anh Xán” uống một ngụm cà phê: “Đó là bởi vì anh bao cả quán rồi.”
Vương Tĩnh Nghiêu hiển nhiên không thể thấu hiểu hành vi khoa trương này của đối phương: Chẳng lẽ đây là cái trò super chiều chuộng trong truyền thuyết đấy ư?
“Mấy ngày gần đây em đi đâu thế?” “Anh Xán” hơi trách cứ nhìn Hàn Trác Trác: “Xán Xán tìm khắp nơi mà không thấy em.”
“……” Giọng điệu này khiến Vương Tĩnh Nghiêu nghe xong mà ngứa cả người.
Hàn Trác Trác cũng cảm thấy thế: Cái ông này mở mồm ra là tự gọi tên mình…… điệu đà vỡ hết cả hình tượng.
Nhưng cô vẫn giả bộ như không nghe thấy, trả lời anh ta: “Xảy ra mấy chuyện bất ngờ, em——”
Vương Tĩnh Nghiêu kịp thời ngắt lời cô: “Cần phải tĩnh dưỡng.”
“Anh Xán” nhíu mày, ra chiều lo lắng: “Sao rồi, con em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/17-again/156886/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.