Chiêu Lam nghiến răng, cái tát mạnh tới nỗi cô cảm nhận rõ sự bỏng rát ở má. Cô phải đi tìm anh cả để hỏi cho ra nhẽ.
Vội vã đi khi món ăn còn chưa được phục vụ, cô vừa đi được mấy bước đã ngã ra sàn.
- Cái giầy chết tiệt!
Cô lẩm bẩm chửi đôi giày cao gót mới mua, vừa loạng choạng đứng lên vừa tủi thân trực trào nước mắt.
Nhân viên nhà hàng hốt hoảng tới hỏi thăm.
- Quý khách, cô có sao không ạ?
- Không sao!
Nói không sao, nhưng giọng cô lạc đi rồi.
Tự nhiên muốn khóc quá, nhưng khóc ở ngoài rất mất mặt, nên cô cố nhịn.
Vừa ra khỏi cửa nhà hàng, Hoàng Chiêu Lam không kìm được ôm mặt nức nở. Cô nhớ mẹ quá, nhớ ông ngoại nữa.
Sợ bị người khác bắt gặp cảnh xấu hổ này, cô hít sâu một hơi rồi đưa tay lau nước mắt, hướng bước đi ra chỗ đậu xe của mình.
Cắm mặt mà đi, vô tình va vào người khác. Cô ngẩng lên, lại gặp người quen.
Là Vũ Kiên. Nếu người này ở đây, chắc chắn anh cả cũng ở đây.- Cô Lam!
- Um!
Trái với sự điềm tĩnh của đối phương đang nhìn mình, cô lại khá lúng túng.
- Hình Thịnh Minh cũng ở đây chứ?
- Um!
- Vừa hay tôi muốn gặp anh ấy!
Vũ Kiên đưa tay lên và liếc qua đồng hồ, sau đó nhàn nhạt đáp.
- 10p nữa là tiếp khách xong. Tôi sẽ đưa cô tới chỗ lão đại.
- Được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/16-nam-10-tuoi-1-lan/3586428/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.