Mấy tháng trôi qua...
Hoàng Chiêu Lam đi cafe một mình thì gặp vợ hai của bố đang ngồi tụ tập vui cười với đám bạn.
Chẳng thèm bận tâm, cô order một ly cafe đen không đường. Trong lúc đợi đồ uống lại vô tình nghe được.
"Là con trai thật không? Trời ơi đời lên hương rồi, xem mấy đứa con kia còn dám coi thường cậu không... "
" Không biết chừng đứa con này sẽ được thừa kế. Dù sao ông ấy cũng rạn nứt tình cảm với hai đứa con lớn rồi..."
" Phải phải, con nhỏ Chiêu Lam đó khó ưa bỏ xừ lên được..."
Cô nghe không nổi nữa, bèn cầm ly cafe đứng sau ghế của mấy người phụ nữ mà lạnh lùng cất lời.
- Đúng là loại người cùng tần số. Toàn mấy ả tiểu tam chơi cùng hội với nhau, nhìn qua cũng thấy rẻ tiền.
Ai nấy giật mình quay lại nhìn, thấy Hoàng Chiêu Lam thì thảng thốt.
Cô nói năng linh tinh gì vậy, cô biết gì chúng tôi mà dám xúc phạm như thế.Mấy người rúc dưới gầm giường nhà tôi à mà bình luận như đúng rồi?Hoàng tổng chưa vội cho hai con thừa kế hóa ra cũng có lí do, cô chẳng có tí thiện cảm nào, bảo sao Hoàng tổng ghét bỏ.Ai thừa kế bố tôi thì cũng không đến loại như cô phán xét. Nhìn lại mình đi, chừng nào cùng đẳng cấp thì mới được mở miệng nói cái tên Hoàng Chiêu Lam này.Con ranh này, tôi là bạn của vợ của bố cô đấy.Con ngu này, vợ nào của bố tôi. Cô ta chỉ là đàn bà không danh phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/16-nam-10-tuoi-1-lan/3586406/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.