Rạng sáng ngày 3 tháng 3, Yến Thừa Chu đột nhiên bừng tỉnh.
Anh ôm Tống Doanh đang nằm bên cạnh theo bản năng, lại nghe được giọng nói yếu ớt của cô: "Thừa Chu, em mơ thấy Yến Bảo..."
Cô nói: "Nó đang chờ em."
Yến Thừa Chu kìm nén cảm xúc, không nói lời nào, chỉ ôm cô càng ngày càng chặt.
Tống Doanh đề xuất với anh: "Có thể giúp em mặc quần áo, chải tóc không? Em muốn ngắm mặt trời mọc."
Vì để nước mắt không rơi xuống, Yến Thừa Chu nhíu chặt ấn đường.
Anh khàn giọng đồng ý: "Được."
Ngay lập tức, Yến Thừa Chu rời giường thay trang phục, sau đó giúp Tống Doanh rửa mặt, mặc bộ đồ cô thích nhất, vạt váy dài màu lam.
Cô ngồi trên xe lăn, Yến Thừa Chu đứng sau lưng chậm rãi chải tóc giúp cô.
Chờ sửa soạn cho cô thật xinh đẹp xong, Yến Thừa Chu cầm lấy chiếc chăn đen dày đắp lên chân cho cô, sau đó bế cô lên.
Anh bế cô đi vào trong sân, ngồi trên chiếc xích đu hướng về phía Đông, lẳng lặng chờ mặt trời mọc với cô.
Từng giây từng phút trôi qua, Yến Thừa Chu thật sự rất muốn thời gian vĩnh viễn ngừng lại, không muốn tiếp tục nữa.
Sau đó, đường chân trời được nhuộm sắc đỏ rực rỡ, mặt trời từ từ nhô lên.
Tống Doanh ngồi trên đùi, dựa vào ngực anh, hơi thở mong manh, cô nói với anh: "Thư viết cho anh ở ngăn kéo bên trái bàn đọc sách...trong chiếc hộp thiếc."
Sau đó còn nói thêm: "Thừa Chu, anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/14-nam-em-chi-yeu-anh/3423576/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.