Chớp mắt một cái là đã đến kỳ nghỉ hè. Mà mùa hè năm nay, có vẻ như không được bình yên cho lắm.
Một buổi trưa hè nóng bức nọ, ở đằng sau hậu hoa viên của Du Nhiên biệt viện, Giang Ngộ Tuyết đang nằm sả lai trên một tảng đá lớn bên cạnh dòng suối. Những tia nắng nóng khủng khiếp của mùa hè xuyên qua những tán cây cổ thụ, khi rơi xuống mặt của Giang Ngộ Tuyết thì đã biến thành những đốm nắng nhỏ tinh nghịch, đong đưa theo từng cơn gió.
Gió ở đây mang theo hơi nước từ dòng suối, vì thế không nóng bức và khô hanh như gió ở trong thành phố. Giang Ngộ Tuyết vui vẻ nằm hưởng thụ sự mát mẻ này. Vân Đóa cũng ở bên cạnh hắn, vô tư nghịch nước. Tần Chiêu thì đã đi học, lịch học thêm trong hè của anh rất dày, vì thế nên anh rất ít khi ở nhà.
Đang lúc Giang Ngộ Tuyết hiu hiu sắp ngủ thì bỗng Giang Duật Hành xuất hiện, ông vỗ mặt hắn cái bép, gấp gáp nói, " Samoyed, dậy đi, dậy đi, xảy ra chuyện rồi! "
" Hở? Chuyện gì thế? "
" Tiêu rồi, ta tạo nghiệp rồi! "
Giang Ngộ Tuyết ngồi bật dậy, " Cái gì? Ngài làm cái gì rồi? Ngoại tình rồi hay là có con riêng rồi? "
Giang Duật Hành chưởng lên trán Giang Ngộ Tuyết một cái, " Mi nói bậy cái gì thế hả con! Cha của mi là loại người đó sao? "
" Vậy thì còn có chuyện gì mà có thể gọi là tạo nghiệp rồi? "
Giang Duật Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1314-2/2753489/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.