Rời khỏi khối không gian có khuôn mặt người, Dương lòng đầy hoang mang tiếp tục bước qua những khối không gian khác. Khi đang bước qua một vách ngăn để đến khối không gian tiếp theo thì đột nhiên có gì đó va vào Dương.
Mềm mềm, thơm thơm, với giác quan và phản xạ cực nhanh, Dương lập tức nhận ra thứ vừa va phải hắn. Bật chế độ diễn xuất, Dương vừa lui lại vừa giơ tay ôm eo cô gái để ngăn nàng khỏi ngã.
Khi Dương lui lại thì cơ thể và gương mặt đẹp mỹ miều của Hồng Trần cũng hiện ra, hai đôi mắt ngạc nhiên nhìn nhau và nhận ra nhau.
Dù chỉ gặp nhau đúng một lần nhưng làm sao Hồng Trần quên được cái thằng dám bửa đàn vào đầu nàng?
Nhưng khác với suy nghĩ của Dương, Hồng Trần không hề tỏ ra thù oán hay giận dỗi mà lại tỏ ra vui vẻ khi gặp Dương, như thể nàng đã muốn gặp hắn từ lâu rồi, thậm chí còn vui vẻ trò chuyện làm quen.
Là một thiên tài xếp hạn chín trên Hùng Vương Bảng nên thông tin về Hồng Trần có rất nhiều, Dương từng tìm hiểu qua và biết được Hồng Trần là một cô nàng yêu âm nhạc và cực kì hạn chế tiếp xúc với nam giới. Dương tuy dại gái nhưng cũng không ngu đến mức nghĩ rằng Hồng Trần sẽ thích hắn chỉ sau một cú đập vỡ cây đàn như vậy.
Đúng là Hồng Trần tiếp cận Dương có mục đích, hơn nữa nàng cũng không hề che giấu mục đích của mình, sau một hồi trò chuyện, Hồng Trần nói với Dương: "Công tử còn nhớ trận vượt ngục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525700/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.