"Lam Sơn Vĩnh Lăng Bi!"
Dương và Sùng Hạo cùng ngạc nhiên nhìn bức tượng rùa cõng bia đá đang đè trên người Đường Thông Thiên, cả hai đều không thể ngờ được rằng trong Lam Sơn Kiếm Trận lại ẩn giấu một thần bảo.
Mà lúc này, Sùng Hạo đột nhiên cảm thấy một càm giác có phần quen thuộc, cảm giác giống như lần đầu hắn gặp Thuận Thiên kiếm.
Sùng Hạo tiến đến chạm tay vào tấm bia.
Phần trên tấm bia có khắc biểu tượng một con rồng cuộn quanh mặt trời, khi Sùng Hạo chạm tay vào bia, vầng mặt trời trên bia đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ rực, còn con rồng thì hóa thành bạch long bay vòng quanh mặt trời.
Xung quanh, bên cạnh mỗi thanh kiếm hư ảo hiện ra một bóng người, mỗi người đều mặc chiến giáp uy phong, tuy hư hư thực thực nhưng lại tỏa ra khí thế kinh người, tạo cho người ta cảm giác rằng đây là một đội quân hùng mạnh chinh qua bách chiến.
Rồi đội quân này hướng về phía Sùng Hạo và cùng quỳ xuống.
Như quy thuận tân chủ, như tuyên thệ trung thành.
Để đáp lại, Sùng Hạo đứng oai vệ giơ Chấn Thiên lên cao, hắn không cần nói một lời nhưng khiến người ta cảm giác được một khí thế hào hùng, tựa như cảnh một vị quân chủ tuyên thệ cùng sinh cộng tử với binh tướng.
Lúc này, Dương vội quát lên: "Ê! Coi chừng nó bò dậy!"
Nghe Dương cảnh báo, Sùng Hạo nhìn xuống thấy Đường Thông Thiên đang đẩy Vĩnh Lăng Vi ra hòng đứng dậy. Sẵn đang nóng lòng muốn thử thần bảo mới, Sùng Hạo tạm gác Chấn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525615/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.