"Động phòng bằng cách nào?" Dương lặp lại, sau đó dụ dỗ: "Ta biết và làm rất giỏi, có muốn thử không?"
Bạch Điệp kinh bỉ: "Ngươi? Vừa xấu xí vừa kinh tởm!"
"Đây không phải hình dạng thật của ta..." Dương sực nhớ mình đang trong dạng Lý Hữu Thực, hắn lập tức tháo lớp bảo vật giả dạng ra, để lộ gương mặt thật cực kỳ anh tuấn.
"Vẫn kinh tởm!" Bạch Điệp mặt không đổi sắc nói.
Sau đó, trong vô thức, Bạch Điệp đưa tay xoa đầu khấc của Dương như xoa đầu thú cưng, vừa xoa vừa hỏi Dương: "Được rồi, nói ta nghe xem cơ thể người quan hệ bằng cách nào?"
Dù là con người hay đa số các loài sinh vật, duy trì nòi giống luôn luôn là một trong những bản năng quan trọng nhất, Bạch Điệp cũng vậy, nhưng khác với đồng loại, sự tiến hóa khiến bản năng của nàng cũng khác, nàng không có hứng thú với đồng loại bá vương trùng, nàng hứng thú với loài người, nhưng nàng cũng mang bản năng ghê tởm loài người của bá vương trùng. Quan hệ với sinh vật mình ghê tởm nhất để duy trì nói giống, một cảm giác không hề dễ chịu, Bạch Điệp đã nấn ná rất lâu cho đến tận ngày nay, nàng buộc phải làm vậy để phát triển giống loài để đương đầu với lần diệt tộc tiếp theo.
Nghe câu hỏi đầy tính ngây thơ và tò mò của Bạch Điệp, Dương gian xảo đáp: "Cái này thuộc về bản năng, không nói được, chỉ có thể thực hành thôi, mà ta thì bị thiến rồi..."
"Không nói thì thôi, ta giết ngươi rồi tìm bắt một cặp con người đực và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525593/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.