Kiều Vô Song xinh đẹp thướt tha bước đến bên bờ suối Voi trong vắt, người nàng tỏa ra mùi hương thơm ngát, gió thổi qua đưa hương thơm bay vào khách sạn bên bờ suối làm biết bao nhiêu ánh mắt say đắm nhìn qua.
Bà chủ khách sạn Thiên Bất Như Ý từ trong đi ra, niềm nở mỉm cười với khách rồi tiến đến đứng bên cạnh Kiều Vô Song.
Thiên Bất Như Ý cất tiếng hỏi: "Người muốn mượn Địa Tâm Cảnh để trấn áp thứ sức mạnh điên cuồng kia sao?"
Kiều Vô Song gật đầu, trên gương mặt xinh đẹp giữ một nụ cười điềm nhiên nhẹ nhàng.
Thiên Bất Như Ý lại hỏi: "Hình như người có gì đó thay đổi?"
Kiều Vô Song không đáp.
Thiên Bất Như Ý tiếp tục hỏi: "Giờ ta nên gọi người là gì? Gọi bằng cái tên Kiều Vô Song?"
"Gọi theo vai vế, thưa mẹ..."
Thiên Bất Như Ý liếc Kiều Vô Song bằng ánh mắt đầy ngụ ý và hỏi tiếp: "Hay gọi theo ngôi vị, hỡi tiên hậu Thiên Hương?"
Kiều Vô Song chỉ nhẹ cười lắc đầu, tàu trồi lên khỏi mặt nước, Kiều Vô Song duyên dáng cất bước lên tàu.
Nhìn Kiều Vô Song rời đi, Thiên Bất Như Ý lắc đầu thở dài: "Người là kẻ đi xa nhất trong cuộc chiến chống lại số phận, hay cũng chỉ là một quân cờ trong tay số phận?"Đấu trường vượt ngục chìm trong tiếng la ó phẫn nộ, khán giả hết sức bất bình trước hành động vũ phu của tù nhân Võ Phi Dương, kẻ đã đập đàn vào đầu mỹ nhân Hùng Vương Bảng Mộng Lạc Hồng Trần.
"Ngu học!"
"Chết đi thằng Mặt Đất cục súc!"
"Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525565/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.