Đảo Cát Bà, một thanh niên đứng trước tượng đài Tứ Linh, nở nụ cười điềm tĩnh, hắn nhẹ nhàng giơ tay ra trước tượng đài.
Linh lực u ám từ tay người thanh niên tỏa ra lan vào tượng tứ linh khiến cả bốn bức tượng cùng rung chuyển.
Cổng mở, gã thanh niên chậm rãi bước vào..
Đông Long đảo, tàn hồn bốn vị tổ tiên Tứ Linh tập cùng hiện ra trước tượng Kim Long, đối diện là gã thanh niên.
Nhìn gã thanh niên đang kính cẩn cúi chào mình, Tây Lân nghi ngờ hỏi: "Trần Phi Âm? Sao ngươi vào được?"
Phi Âm lễ phép đáp: "Kính chào các vị tổ tiên, ta nhận lệnh của sư phụ đến đây để thăm hỏi các vị..."
"Sư phụ ngươi là ai?" Kim Long hỏi, gã thanh niên trước mặt khiến ngài có cảm giác vô hại đến kì lạ, vô hại đến mức đáng sợ. Không hề giống Trần Phi Âm trước kia.
Phi Âm không đáp mà chỉ mỉm cười, một nụ cười giản đơn nhưng trên mặt cả bốn vị tứ linh đều toát ra vẻ kinh ngạc. Bởi vì từ cơ thể Phi Âm tản ra một làn khói u ám, làn khói dần tụ thành hình một kẻ thân người đầu chó.
"Ngươi... Trung Cẩu!" Cả tứ linh đồng thanh hô lên.
Kẻ đầu chó nhe răng cười: "Khà khà... Ngạc nhiên chưa!"
"Làm sao ngươi có thể sống?" Kim Long hỏi.
Trung Cẩu tỏ ra đắc ý trước sự hoảng sợ của tứ linh, hắn cười đáp: "Phải, các ngươi tìm được một thằng nhóc lợi hại có thể kháng thiên phú của ta. Nhưng các ngươi có mơ cũng không ngờ rằng ta thoát được một tia tàn hồn!"
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525547/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.