Mây đen tan biến trả lạo bầu trời trong xanh, mồm Tiếu công tử vẫn còn há hốc trước cơn sấm chớp khủng khiếp nhất hắn từng thấy trong đời: "Đó... Đó là chuyện gì?"
Bên cạnh Tiếu công tử, người khoác áo choàng đen nhùn vai: "Ai biết, chắc thằng dâm tặc nào đó bị trời đánh. Việc tuyển thành viên thế nào rồi?"
Tiếu công tử đưa ra một xấp giấy và nói: "Nhờ cái tên Bình Thường quảng cáo nên cũng có kha khá người xin gia nhập, trong đó có vài người đặc biệt."
"Là ai?"
Tiếu công tử lật từng trang giấy và đọc: "Để xem: Tên: Bà Chú..."
"Bà Chú?"
"Ừ, hắn viết vậy, chữ xấu hoắc, chắc định viết là Bá Chủ nhưng sai chính tả. Nghề nghiệp: Hoàng tử, tham gia để học kỹ năng sống."
"Lại còn xưng là hoàng tử? Tên này bị hoang tưởng ư? Còn ai nữa?"
"Tên: Võ Bạch, thất nghiệp, muốn theo anh rể học cua gái."
"Tiếp đi."
"Vô Thanh, tìm bạn nhậu."
"Tiếp."
"Độc Hành."
"Cứ đọc tiếp."
"Hết rồi, chỉ có cái tên."
"Vậy sao?" Người áo đen gật gù, nhưng chợt giật mình sững lại: "Tên hắn là gì?"
Tiếu công tử đáp: "Độc Hành, sao vậy?"
"Độc Hành? Cái tên này làm ta nhớ đến Nhất Ảnh Độc Hành. Kẻ từng được đồn là thiên tài có tốc độ luyện hồn nhanh nhất lịnh sử, nhưng lại yểu mệnh..."
Tiếu công tử ngạc nhiên: "Luyện hồn nhanh nhất lịch sử? Hơn cả Thế Hệ Phi Thường?"
Người áo đen đáp: "13 tuổi luyện hồn, 14 tuổi thành Vương, nhưng đó chỉ là một lời đồn ít người biết, hơn nữa, cũng trong lời đồn đó, hắn đã vong mạng khi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525545/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.