Trong một buồng giam lạnh lẽo, Dương trong dạng một bé trai mập mạp ngồi hồi tưởng lại nguyên nhân khiến hắn, bị đuổi khỏi Vô Lực bang và bị Siêu Quần truy sát.
"Đang nghĩ gì đó?" Một giọng nói trong trẻo vang lên cắt ngang dòng hồi tưởng của Dương.
Bên kia song sắt là Lương Thiên Kim trong bộ váy đơn giản nhưng vẫn xinh đẹp tuyệt trần.
Dương đáp: "Nghĩ lại lần đầu chúng ta gặp mặt, khi đó ta đã tự hỏi tại sao lại có cảm giác vừa gặp đã yêu với một tên ái nam ái nữ..."
"Miệng lưỡi trơn tru, ngươi không phải Bình Thường mà ta biết!" Thiên Kim mắng.
Dương phì cười: "Bình Thường mà nàng biết? Nàng nói nghe như nàng thích hắn?"
Thiên Kim không đáp mà nói: "Nếu ngươi không phải Bình Thường thì ta cũng không muốn giết ngươi nữa..."
"Thật sao?" Dương không tin nhưng vẫn giả vờ mừng rỡ.
Đôi mắt sắc lẻm dưới cặp kính của Thiên Kim nheo lại: "Ừ! Ta chỉ cắt của quý của ngươi rồi cho lần lượt 121 Bảo Nhân luân phiên thông ngươi, khi ngươi gần chết ta lại cứu ngươi để ngươi tiếp tục hưởng thụ..."
Dương trợn mắt: "Ặc! Nhìn dễ thương mà sao ác ôn vậy? Nàng từng bị một lần không lẽ không biết cảm giác cái nơi khô khốc bị đâm... Khoan đã! Hình như có gì đó không đúng? Tại sao lỗ hậu của nàng lại có nước nhờn và máu... Không lẽ... Á đù!"
"Đại Bảo! Thiến hắn!" Nghe Dương nói, Lương Thiên Kim tức giận quát lên rồi bỏ đi, để tên Bảo Nhân tên Đại Bảo ở lại chờ thi hành mệnh lệnh...
Nhưng Đại Bảo không thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525537/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.