Sau một lúc lâu thổn thức ôm chặt Dương, Long Chúc Băng mặc lại quần áo và cùng hắn ngồi tựa vai trên cỏ.
"Thời gian qua ngươi đã đi đâu, làm gì?" Im lặng rất lâu, Băng mới nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
Băng và Diễm giống nhau như hai giọt nước, chỉ khác ở chỗ Diễm là giọt nước nóng còn Băng là giọt nước lạnh, giọng nàng cũng giống giọng Diễm nhưng khác ở chất băng hàn.
"Ta... sau cuộc thi lần đó, ta bị một thằng trùm xã hội đen của Tử Cung bắt cóc, đến ba năm sau mới... mới liều mạng chiến đấu đến gần hấp hối mới thoát ra được..."
Dương vừa kể vừa thêm thắt cho tăng phần kịch tính: "Sau khi về trường, ta cùng ba thằng bạn dẹp loạn băng đảng đang nắm trùm học viện lúc đó, chúng có hơn tám trăm thằng!"
"Ở bí cảnh, sau khi đại chiến với Long Ngạo thì ta phải đấu với con Giao Long cấp Vương, bị nó quất đuôi gãy nát một nữa cơ thể!"
Long Chúc Băng ngạc nhiên hỏi: "Ta nghe kể ngươi chỉ bị gãy tay thôi mà?"
"À à! Ta nói chưa được đúng lắm..."
Dương kể tiếp quá trình rời khỏi bí cảnh: "Ta vô tình, chỉ vô tình thôi nhé, đi nhầm vào quán cà phê đèn mờ, lúc chạy ra thì thấy cậu Long Chúc Lôi vào uống đá me ôm mà không có tiền trả, thế là ta trả giúp..."
Nghe đến đây, khóe miệng Long Chúc Băng khẽ mỉm cười, thế là Dương tiếp tục vừa kể vừa pha trò để được thấy nụ cười của người dì xinh đẹp. Đảo Chủy Hỏa Hầu, một trong Nhị thập bát tú.
Long Ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525367/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.