Tận cùng của rừng Pù Mát là vùng biên giới, nơi đây được Lạc Long Quân dựng lên một bức tường phong ấn khổng lồ không thể vượt qua, nhìn qua phía bên kia bức tường không thấy gì ngoài một không gian hư vô mù mịt không có điểm dừng.
Ở một vùng thung lũng ven biên giới, tồn tại một tộc người thiểu số tên gọi là Đan Lai.
Sống nơi địa thế hiểm trở, tách biệt với thế giới, lại thường xuyên bị thú dữ tấn công nên tộc Đan Lai càng lúc càng nghèo nàn lạc hậu, nhân số cũng chỉ còn lại vài trăm người.
Bản làng của tộc Đan Lai là tập hợp những ngôi nhà sàn thô sơ xập xệ. Người Đan Lai có một tập tính đặc biệt là ngủ ngồi, đây là biện pháp nhằm mục đích cảnh giác và phản ứng kịp thời khi bị ác thú tấn công.
Ngôi làng bị cơn mưa điên cuồng vùi dập. Một nhóm gồm 3 thanh niên mặc trang phục may từ thổ cẩm, từ bìa rừng bước vào, họ bước lên ngôi nhà sàn lớn nhất làng. Ngôi nhà sàn lớn này là nơi tổ chức nghị sự, lễ hội của làng, trông gian nhà trống trãi chỉ có một lão già ốm yếu đang ngồi xếp bằng, không rõ là đang ngủ hay luyện công.
Ba thanh niên cúi chào: "Tộc trưởng!"
Lão già mở mắt nhìn ba thanh niên, lo lắng hỏi: "Có tìm được không?"
Thanh niên đứng đầu nói: "Dạ... chúng con lần theo dấu vết thánh nữ, tìm được dấu vết chiến đấu, sau đó từ vệt máu mà tìm được đến một nơi..."
"Nơi nào?" Lão tộc trưởng hỏi.
"Đó... đó là hang của một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-nu-than/525351/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.