Edit: Qi Qi
Beta: Jen
—-
Nơi này rất nhiều phòng, buổi tối, Chu Hựu Hựu ngủ ở phòng đối diện Phó Lâm. Mười giờ tối, cô chúc anh ngủ ngon rồi chuẩn bị về phòng ngủ.
Phó Lâm cười trêu ghẹo, “Thật sự không ngủ cùng anh?”
Chu Hựu Hựu xấu hổ cầm gối ném vào anh.
Phó Lâm cũng chỉ nói mà thôi.
Nhìn dáng vẻ xấu hổ và tức giận của cô thực sự rất đáng yêu.
Căn phòng đối diện Phó Lâm rất lớn, còn lớn hơn nhà cô rất nhiều, giường thoải mái mềm mại, cảm giác nằm trên đó rất hạnh phúc.
Nhưng nằm trong chốc lát, Chu Hựu Hựu phát hiện mình không ngủ được.
Đang lúc trằn trọc trăn trở, Phó Lâm gõ cửa, thấp giọng hỏi, “Em ngủ chưa?”
“Chưa.” Cô đứng dậy đi mở cửa.
Phó Lâm sợ cô lạnh, ôm chăn tới cho cô. Dù sao cũng đã cuối thu, nhiệt độ ngày đêm chênh lệch lớn, nhưng thật ra anh cũng không nghỉ được, lăn lộn vài vòng trên giường đành phải lấy lý do này đi gõ cửa phòng cô.
Đặt chăn lên giường, anh hỏi, “Nằm có thoải mái không?”
“Rất thoải mái.” Cô nói.
“Vậy thì tốt rồi.” Phó Lâm gật đầu.
Chu Hựu Hựu đứng ở cuối giường nhìn anh, dáng vẻ đơn thuần.
Căn biệt thự này có vị trí cách âm tốt, buổi tối lại yên ắng, lúc này chỉ có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ chạy, cũng tăng thêm vài phần xấu hổ.
Phó Lâm gãi tóc tìm cớ, “Phải rồi, em đói không? Có muốn ăn khuya không?”
Cũng gần 11 giờ, bọn họ đã ăn cơm từ 7 giờ tối, dựa theo ban ngày thì bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-gio-nho-ve-em/1102526/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.