Edit: Qi Qi
Beta: Jen
—-
Chu Hựu Hựu về đến nhà, cảm xúc vẫn có chút lâng lâng.
Ở chung với nhau cả một buổi chiều, hàng rào giữa cô và Phó Lâm như dần sụp đổ. Tuy rằng đề tài chung cũng không nhiều, nhưng cảm giác không chân thật trước đó đã dần biến mất.
Điện thoại đặt trong túi rung lên.
Chu Hựu Hựu lấy ra.
Tiểu Thiến Thiến: Cho nên, Phó Lâm muốn cậu làm bạn gái?
Trên xe buýt về nhà, Chu Hựu Hựu đã kể hết cho Hà Thiến Tử nghe chuyện xảy ra buổi chiều.
Hựu Hựu ầm ĩ: Cậu cũng nghĩ xa quá rồi!
Tiểu Thiến Thiến: Chỉ hẹn một mình cậu đi chơi, chẳng lẽ không có ý này sao?
Hựu Hựu ầm ĩ: Tin tớ đi, bọn tớ vẫn chỉ là bạn bình thường.
Tiểu Thiến Thiến: Ai thèm tin lời cậu chứ!
Hựu Hựu ầm ĩ: (ᗒᗨᗕ)
Chu Hựu Hựu chào ông bà đang ngồi ở phòng khách, sau đó chạy về phòng.
Cô cũng không dám nhiều lời về chuyện mình ra ngoài hồi chiều, chột dạ muốn chết.
Tiểu Thiến Thiến: Sớm ngày bắt lấy Phó Lâm, mỗi ngày ôm ôm hôn hôn nha!
Hựu Hựu ầm ĩ: …
Tiểu Thiến Thiến: Chẳng lẽ cậu không muốn được ôm ôm hôn hôn sao?
Chu Hựu Hựu không thể cùng Hà Thiến Tử tiếp tục đề tài này. Bởi vì, đề tài này sẽ dễ khiến cô nghĩ ngợi lung tung, ví dụ như Chu Hựu Hựu lại bắt đầu nhớ tới nụ hôn kia với Phó Lâm.
Thời gian qua đã lâu, tư vị của nụ hôn đã chậm rãi mờ nhạt, nhưng trong lòng cô vẫn nhớ cảm giác đó, tim đập mạnh, cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-gio-nho-ve-em/1102501/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.