Edit: Qi Qi
Beta: Jen
—-
Rất khó tưởng tượng ra, nếu lúc ấy Hà Thiến Tử không phát hiện có điều bất thường mà đi theo vào nhà vệ sinh, thì Chu Hựu Hựu sẽ bị đánh thành bộ dạng gì nữa chứ.
Nộ khí Tiết Chi Thu mãi không lui, cuối cùng vẫn là Chu Khải Sơn ra mặt thương lượng. Dù sao ông cũng là một người lý trí, nói chuyện ở trường học vẫn có tư thế của một người lãnh đạo.
Giải quyết mọi chuyện xong xuôi trời cũng đã tối.
Về đến nhà, ông bà nội ân cần hỏi thăm Chu Hựu Hựu, bà nội lại khỏi phải nói, đau lòng khóc thành tiếng.
Chu Hựu Hựu thường xuyên nghĩ, rốt cuộc cô đã làm gì mà lại có được một gia đình ấm áp đến vậy chứ.
Cả một buổi tối, Chu Hựu Hựu tắt điện thoại, nằm trên giường suy nghĩ rất lâu, nghĩ mãi cũng không ra điều gì.
Hôm sau đi học, khuôn mặt Chu Hựu Hựu vẫn hơi sưng. Cũng không nghĩ tới sẽ đụng mặt Đào Húc Sanh ngay cổng trường.
Chuyện xảy ra ngày hôm qua, mọi người trong trường đều biết hết.
Mấy nữ sinh lớp một kia đều là học sinh hư, thường ngày vẫn luôn giao du cùng côn đồ lưu manh ngoài trường.
Đào Húc Sanh nhìn bộ dạng của Chu Hựu Hựu, đau lòng không thôi. Đến cùng vẫn là thích cô, chạy theo hỏi thăm, “Chuyện hôm qua tớ có nghe nói, cậu không sao chứ?”
Chu Hựu Hựu thản nhiên nhìn Đào Húc Sanh, không nói câu nào.
“Tớ giúp cậu xử lý mấy cậu ta được không? Làm cho bọn họ biết điều một chút?” Đào Húc Sanh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-gio-nho-ve-em/1102492/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.