Chân Điềm sau khi nghe xong câu này của anh, lúc trở lại bờ biển hai vành tai đã đỏ ửng.
Chân Hi mẫn cảm liền phát hiện ra điều này, nheo mắt đánh giá cô: “Hai người vừa quay về làm gì ở đó hả?”
“Còn có thể làm gì nữa ạ, thay quần áo thôi mà.” Chân Điềm cố ý nâng cao âm lượng nói chuyện, như thể điều đó có thể che đậy sự lúng túng của cô.
Ngược lại Chân Hi càng thêm nghi ngờ, vừa rồi nhất định đã xảy ra chuyện gì đó!
Anh ta mang theo vấn đề này đi hỏi người cũng trở về thay quần áo là Chân Diệp: “Vừa rồi Chân Điềm và Trần Tuý xảy ra chuyện gì vậy?”
Chân Diệp ngốc nghếch có chút ngẩn ngơ: “Xảy ra chuyện gì cơ?”
“…” Vì sao bọn họ luôn dùng một câu nghi vấn để trả lời một câu nghi vấn chứ! Hơn nữa câu trả lời này còn giống hệt câu mà anh ta hỏi!
“Bỏ đi, anh cứ quỳ tiếp đi, tôi đi xem mọi người chơi rút bài rùa đây.”
Chân Diệp: …
Tóm lại anh ta nghĩ Chân Điềm và Trần Tuý xảy ra chuyện gì chứ?
Việc nướng thịt hiện giờ giao cho bà Vương Thục Trân, Chân Diệp cũng lững thững đi theo sau Chân Hi tới bên cạnh bàn xem trận đại chiến thể kỉ rút bài rùa.
Bộ bài tây cũng có trong đồ đạc do biệt thự chuẩn bị, toàn bộ đều là bài mới, anh họ lớn mở bộ bài trước mặt mọi người: “Cả nhà đều nhìn thấy rồi nhé, đây là bộ bài mới của biệt thự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-do-ngot/3570678/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.