Lúc Trần Tuý đưa Chân Điềm về nhà thì đã gần bảy giờ.
Anh lái xe của Chân Điềm dừng bên ngoài khu biệt thự, Chân Điềm cầm đồ ăn vặt chưa ăn xong, mở cửa xe: “Vậy em đi trước nha, em tự lái xe vào.”
“Đợi chút.”
“Hả?” Chân Điềm dừng lại, quay đầu nhìn anh. Trần Tuý cởi dây an toàn, chống một tay lên lưng ghế cô ngồi rồi nghiêng người hôn cô: “Mai gặp nhé.”
Chân Điềm nắm lấy túi giấy trong tay, khẽ cử động mắt: “Ngày mai Thiện Thiện sẽ được về nhà, anh không đi đón thằng bé sao?”
Trần Tuý hơi cau mày, sau đó nói: “Vậy thì ngày kia.”
Chân Điềm Thanh không khỏi cong môi, “Nè, anh muốn vào ngồi một lát không?”
Trần Tuý trầm ngâm một lát rồi đáp: “Để lần sau vậy.”
“Ừm, nhưng anh về nhà bằng cách nào đây?”
“Đi taxi là được.” Trần Tuý mở cửa xuống xe, nhường ghế lái lại cho Chân Điềm. Sau khi ngồi vào ghế lái, Chân Điềm thò đầu ra cửa sổ vẫy tay với anh, “Vậy em vào nha, anh đi đường cẩn thận.”
“Ừ.” Trần Tuý cười, cũng giơ tay chào tạm biệt cô.
Sau khi nhìn cô lái xe vào, biến mất khỏi tầm mắt mình thì Trần Tuý lấy di động ra gọi xe.
Chân Điềm lái xe đến cổng nhà họ Chân thì thấy xe của ông Chân và Chân Hi đều đậu trong ga ra, dường như họ đã về nhà rồi. Cô đỗ xe xong, xách vali đến mở cửa.
Người nhà họ Chân đang ngồi ăn cơm, nghe tiếng cô về thì liền nhìn ra phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-do-ngot/3570670/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.