Quay trở lại quầy bar, Chân Điềm đã điều chỉnh tốt tâm tình của mình, ít nhất biểu hiện của cô nên là như thế này.
Cô đi đến bên cạnh Trần Túy ngồi xuống, nhìn anh cười nói: "Thật ngại quá học trưởng, đã để anh đợi lâu, anh có muốn uống một chút bia không?"
"Không cần đâu, tôi còn phải làm việc, không thể uống." Trần Túy vừa nói, vừa nhìn cô, "Em đừng cứ mãi gọi tôi là học trưởng, em có thể gọi tôi bằng tên."
"Ah, được." Chân Điềm ý thức được một chút, ngước mắt nhìn anh, "Trần Túy học trưởng."
Trần Túy: "......."
Anh cười nhẹ một tiếng, chào một tiếng với đạo diễn quay phim, rồi mới nhìn Chân Điềm nói: "Chúng ta bắt đầu thôi."
"Khụ, được." Chân Điềm thấy camera được dựng lên, liền có chút khẩn trương. Trần Túy điều chỉnh microphone, nhìn cô nở nụ cười: "Nếu em cảm thấy khẩn trương, có thể uống một cốc bia."
"Không có, em không có khẩn trương." Chân Điềm vô ý thức mà ngồi thẳng người, kiên định mà phủ nhận nói.
Khóe miệng Trần Túy khẽ nhếch, đưa bản thảo trong tay cho cô: "Đây là một phần câu hỏi phỏng vấn tôi đã soạn, em có thể chuẩn bị trước một chút."
"Ah, được." Chân Điềm cầm lấy bản thảo, cúi đầu nhìn. Sau khi đem lực chú ý lên bản thảo, tâm trạng của cô đã buông lỏng không ít, vấn đề Trần Túy hỏi cũng không nhiều lắm, cũng không khó trả lời, cô xem xong, liền ngẩng đầu nhìn anh cười cười: "Chúng ta bắt đầu thôi."
Trần Túy gật gật đầu, đem bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-do-ngot/3570636/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.