"Ai đây nhỉ?" - Trích lời Bạch Dương.
~o0o~
Xoạch!
Tiếng cửa nhà kho bật mở một cách thô bạo. Bên trong nhà kho rộng lớn này rất nhiều đứa con gái mắt xanh mỏ đỏ, tóc tai lởm chởm trông phát tởm. Trên tay mỗi đứa cầm một cây gỗ hay côn. Mà nói chung những dụng cụ nào gây sát thương được là bọn chúng đem theo hết.
- Chà, lũ Zojidika chúng mày không hề trễ hẹn đó nhỉ?
Một giọng nói khinh khỉnh cất lên từ phía con nhỏ cầm đầu, mắt cô ta lướt qua từng người rồi cười nửa miệng.
Song Tử nhìn xung quanh, chà, cũng phải gần mấy trăm đứa chứ không ít đâu a.
- Zojidika đã hứa là sẽ làm, không như lũ chúng mày, mất công đợi cả tiếng rồi chứ gì.
Bạch Dương cười đểu giả khiến bọn chúng nhíu mày bực tức.
- Không nhiều lời với chúng mày nữa, đánh trọng thương đàn em của tao, hôm nay chúng mày sẽ phải trả giá. Lên đi!
Con nhỏ đầu đàn nghiến răng nói, căm thù nhìn bọn Xử Nữ.
Nhận được mệnh lệnh, gần trăm đứa cầm dụng cụ tiến về phía năm đứa. Con nhỏ đầu tiên cười nhăn nhở, nghĩ bọn yếu đuối này làm sao có thể chống lại được gần mấy trăm đứa ở đây, ngay lập tức giơ cây côn đập vào đứa cho là yếu đuối nhất - Song Ngư. Nhưng đâu đơn giản như vậy, trong lòng cô ta đang khấp khởi mừng thầm vì sắp đánh được Song Ngư thì Song Ngư lập tức quay ra sau, giơ chân đá một góc một trăm tám mươi độ vào mặt cô ta khiến cô ta chỉ kịp bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-yeu-em-khong-hoi-han/3394/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.