- MẸ!!!!!!!!!!!
- Hả cái gì, đó là mẫu thân của các người? – Triệu Lam kinh ngạc hỏi
12 người cùng nhìn Triệu Lam nói:
- Ngươi biết bao nhiêu về họ nói.
- Nhưng…nhưng mấy người phải giải thích đã chứ - Triệu Lam vẫn trong cơn ngẩn ngơ
- Ngươi nói không? – một thanh đao đen bóng đã kê sát cổ Triệu Lam
- Oa…từ từ…ta nói… - Triệu Lam vội lùi ra sau
- Khụ khụ…mười sáu năm trước, thập đại mĩ nữ nổi tiếng có dung mạo vô song, mỗi người lại có một tuyệt kĩ riêng của mình. Năm đó bọn họ vừa tròn 20 tuổi, 10 người cùng hẹn nhau lên núi chơi, chỉ có Phi Yến cô nương ở trong cung không tiện ra ngoài. Sau đó thì không ai trở về. Có người đồn bọn họ bị yêu tinh trên núi bắt đi, cũng có người nói là bị sơn tặc bắt. Nói chung là bọn họ cứ như vậy mà biến mất, gia quyến tìm suốt mấy năm không có tung tích. Vì chuyện này mà giang hồ năm đó nổi lên một trận phong ba, toàn là từ đám người thầm luyến họ mà ra hết. Cũng 16 năm rồi, chuyện này tới giờ sợ là đã thành truyền thuyết.
- 16 năm trước sao… – SONG NGƯ nghiền ngẫm - …bọn mình năm nay 15 tuổi, mà hình như mẹ chúng ta cũng có chút quan hệ.
- Hành động của bọn họ cũng rất kì quái – KIM NGƯU
- Võ công của bọn tớ là mẹ dạy cho – THIÊN YẾT MA KẾT
- Bọn này cũng thế - BẠCH DƯƠNG SƯ TỬ
- Lúc trước mẹ cũng một hai lôi đầu tớ đi học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-xuyen-khong/774558/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.