- Các cậu có mang theo vật mình quý nhất không? – XỬ NỮ hỏi.
- Dạ có thưa “mama” tổng quản – NHÂN MÃ chọc XỬ NỮ (t.g: tên này đánh chết vẫn không chừa. NM: ngươi nói gì. T.g: ngươi đánh ta ta không viết nữa. NM: hừ, hãy đợi đấy. t.g: yeah, đại thắng:sot:).
- MÃ MÃ này, em muốn nghe “Bản tình ca không tên” hả? – XỬ NỮ mỉm cười nói.
- Dạ không, không đâu chị XỬ, em biết tội rồi ạ.
NHÂN MÃ nói nhỏ, cô biết XỬ NỮ mà ca “Bản tình ca không tên” thì 10 người còn lại sẽ cho cô nhừ tử nên tốt nhất là xoa dịu bà “mama” khó tính này cái đã.
- Được rồi, hai người tính cãi tới mai đấy à. – BẠCH DƯƠNG lên tiếng.
- Thôi mà, hôm nay là kỉ niệm quen nhau, nhường nhịn tí đi – CỰ GIẢI mỉm cười nói.
- Aaa, tớ đói quá rồi, nhập tiệc đi – KIM NGƯU la lên.
- Trong đầu cậu ngoài ăn ra không có gì khác sao. – SƯ TỬ.
- Sao cậu ý kiến gì, có tin tôi bỏ độc vào đồ ăn của cậu không?
- Cậu bỏ độc nó là tôi giết cậu đây – BẠCH DƯƠNG liếc KIM NGƯU gầm gừ. (t.g: hai anh em này thích gầm gừ người ta nhỉ. BD + ST: ngươi còn muốn sống không hả? * gầm gừ *. T.g: Dạ còn ạ, em còn yêu đời lắm * chạy *)
- Được rồi mọi người, chúng ta lấy vật mình quý nhất ra nào – THIÊN BÌNH lái sang chủ đề khác.
Mỗi người lần lượt lôi những vật báu của mình ra. Chỉ trừ 3 người vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-xuyen-khong/252879/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.