Chín giờ sáng, bầu trời như đang sà xuống. Ông mặt trời biếng nhác trốn sau đám mây.
Vạt nắng yếu ớt len lỏi qua khe cửa, để rồi thân ảnh mỏng manh vụt mất trong không trung.
Phản chiếu trên tấm kính trong suốt là hình ảnh một thiếu niên anh tuấn. Mái tóc màu vàng óng mượt, khuôn mặt nhỏ nhắn, cánh môi hồng hồng. Nhưng đôi mắt của anh ta lại chẳng ăn khớp mấy.
Đôi con ngươi của Thiên Yết quá nhạt, tưởng chừng người khác có thể thấy rõ những thứ bên trong. Vẻ khắc khổ, sự bất cần của anh bao trùm lên tròng mắt khiến đối phương cảm thấy ớn lạnh và dè chừng.
Một cặp mắt nguy hiểm, ít nhất là thế.
Bà Trình hơi tựa lưng vào bức tường, gõ cửa rồi bước vào. Bà ta rất đẹp, nếu không tính đến chiều cao khiêm tốn và dáng đi lạch bạch đặc trưng. Bà mặc một chiếc đầm suông đỏ, bên ngoài là chiếc áo khoác da. Bà bước về phía Thiên Yết, kéo chiếc ghế gỗ ngồi cạnh anh.
Thiên Yết thấy bà thì khẽ gật đầu chào, khóe miệng hơi nhếch lên. Giữa hai người tồn tại những câu nói.
"Có vẻ con đã chuẩn bị xong nhỉ?"
"Vâng" đáy mắt Trình Thiên Yết lóe lên tia sáng rồi lập tức vụt tắt "Con sẽ làm thật tốt để mẹ không thất vọng."
Bà tiếp lời:
"Hôm nay chỉ là ngày bàn chuyện đính hôn thôi, con cứ tự nhiên là được. Hãy cố nắm bắt cơ hội này, con bé Kim Ngưu chính là một con tốt hoàn hảo."
"Tập đoàn này chắc chắn sẽ thuộc về con. Thiên Long hiện tại không có cơ hội, khi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-where-is-my-ufo/30840/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.