(Xoẹt )Song Ngư kéo chiếc rèm cửa phòng Thiên Bình ra. Các tia nắng chiếu rọi căn phòng nhỏ.Thiên Bình từ từ mở mắt ra. Song Ngư nói.– Dậy đi thôi Thiên Bình, sáng rồi đấy! Tớ mang quà đến cho cậu này! Dậy đi ~!Thiên Bình trùm chăn lên đầu, cằn nhằn.– Không đâu! Để tớ ngủ tiếp!Nói rồi Thiên Bình chìm ngay vào giấc ngủ.– Thật là! Người ta đến thăm mà thế này đấy!Song Ngư phồng má lên.– Nhưng nhìn cậu ta cũng đáng yêu đấy chứ!Song Ngư cười thầm.Thiên Bình lẽ ra đã ngủ bỗng nói.– Tớ nghe thấy rồi đấySong Ngư đỏ mặt quay đi.– Đồ đáng ghét!!!Đúng lúc đó, Nhân Mã và Sư Tử đến và bắt gặp cảnh đó.– Tình cảm ghê ta!Nhân Mã cười đểu.Song Ngư mặt ngày càng đỏ.– Làm gì có!Sư Tử đứng đằng sau Nhân Mã bê cả mớ hoa quả.– C… Chào!Sư Tử cười khổ.Song Ngư nhìn ra sau Nhân Mã, thấy Sư Tử như vậy, cô hỏi Nhân Mã.– Mã nè, sao cậu bắt Sư Tử mang lắm đồ thế ?Nhân Mã nói– À! Đó là quà của cả lớp gửi Thiên Bình đấy! Cả lớp bận đi chơi với nhau rồi nên bọn tớ phải mang đi. Chuyện là thế đó!Song Ngư đứng lặng người– Thì ra là thế…Gửi quà và ngồi nói chuyện với Song Ngư được một lúc xong Nhân Mã và Sư Tử đi về.(Lộp độp! Lộp độp! )Trên đường về thì trời đổ mưa.– Á! Trời mưa rồi!Nhân Mã kêu lên.– Trú tạm vào đâu đó đi!Sư Tử ôm lấy Nhân Mã và đưa cô đi trú mưa.– Ừm…Nhân Mã đỏ mặt nói lí nhí.Hai cô cậu ngồi tạm tại một quán ăn gần đó.Đang ngồi nói chuyện vui vẻ, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-va-ngoi-truong-cap-3/3119400/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.