????
- Tích, cậu nghĩ vậy có được không? Thiệt thòi lắm đó - Bạch Dương thường ngày hay loi choi, lóc chóc nay lại đang lo lắng nhìn cô bạn của mình. Thiên Tích nhìn cô, nhỏ cười hiền, đôi mắt lộ rõ vẻ buồn man mác.
- Dù gì Nam Yên Thiên Tích này cũng chết một lần rồi! Nhiu đó chẳng ăn nhằm gì đâu, yên tâm đi...
- Nhưng, Tích...
“ Thánh chỉ tới”
- Hạ Lan Thiên Tích, tiếp chỉ - ông à không bà công công ỏng ẹo đi vào.
- Có tiểu nữ - Nhỏ kẽ khuỵ gối xuống.
- Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, năm xưa tiên hoàng đã có lần nói về định ước với Hạ Lan gia, nay trẫm phong Hạ Lan Thiên Tích là Hạ Lan quý phi, ban 12 xấp lụa đào, 8 xấp gấm ngọc, 3 bộ trang sức, ở tại Nam Yên cung.
- Thần tiếp chỉ - Xong, nhỏ đưa tay đón lấy thánh chỉ. Tên thái giám cười cười, sắc mặt lộ rõ ý xu nịnh, lên tiếng.
- Hạ Lan nương nương, mời người theo nô tài vào cung.
- Được, Tiểu Bạch gửi lời chào mọi người hộ ta - Nhỏ ngoái nhìn Bạch Dương rồi quay ra theo công công. Cô thì cũng chẳng biết nói gì, chỉ biết nhìn theo bóng xe khuất hẳn sau những mái nhà.
Chiếc xe ngựa sang trọng chạy thẳng vào cổng hoàng cung. Nhỏ từ trong xe bước ra, thấy Trấn Vũ đã đứng ở đó, nhỏ mỉm cười chào hắn dù trong lòng chả muốn tí nào. Lý nào nhỏ lại phải cúi chào cái tên hoàng đế vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-va-hanh-trinh-nguoc-thoi-gian/3135752/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.