Aquarius Dursley tròn mắt nhìn người mẹ kính yêu, thâm tâm cảm thấy xấu hổ thay.
Căn bếp chật hẹp bỗng vang lại những tiếng nói.
Trên đầu anh, đám mây bồng bềnh trôi một cách tự do. Tiết trời oi bức thật khiến người ta khó chịu.
Bà Dursley hớn hở nói đủ điều, cậu chàng trước mặt thì kiên nhẫn nghe, lâu lâu đáp lại. Và, cứ như thế, Aquarius cư nhiên thành người thừa thãi.
- Thôi ạ, con ăn sáng rồi. Cảm ơn cô ạ, con xin phép......
- Ấy chết, ăn rồi thì ăn tiếp. Ở lại dùng bữa nha, một chút thôi mà, sao vội thế?!
Aquarius chợt bất bình, cau mày nghĩ ngợi. Anh thì thầm vào tai mẹ:
- Mẹ kì quá! Cậu ta bảo không ăn mà mẹ cứ mời!
- Xuỵt, đồ ngốc. Để mẹ dạy này, khi khách bảo ăn rồi thì mình vẫn mời, để họ thấy mình hiếu khách, tôn trọng họ, mà như vậy thì sao?! Họ sẽ thấy ngại mà ra về sớm chứ sao?!
Aquarius: -_-|| ba chấm...
- Còn khi họ bảo chưa ăn, thì đừng mời. Con biết vì sao không?! Vì họ sẽ đói, đói thì họ sẽ về sớm. Vậy đó.
- Hơ, chung quy lại là đều muốn đuổi khách........
- À, xin lỗi nhưng cháu có chút việc cần làm, nên xin phép ạ.
Bà Dursley liền thay đổi nét mặt, giọng nói lộ rõ vẻ tiếc nuối:
- Tiếc ghê nhỉ?! Lần sau nhớ đến chơi nhé, Vir.
Aquarius: -_-|| lại ba chấm. Mẹ anh tự nhiên quá đi!
Chàng trai tóc đen quay sang phía Aquarius, ánh mắt không giấu được tia không vui. Hắn khá xinh trai cùng phong thái uy quyền khiến hắn càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-true-or-false/23686/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.