Bảo Bình có vẻ rất buồn khi đi không chú ý đến bất kì người nào cho đến khi có tiếng nói làm Bảo Bình hoàn hồn.
“ Ê lăng quăng làm gì mà mặt bí xị vậy?” Bạch Dương hỏi khi cậu thấy Bảo Bình.
“ Kệ tôi.” Bảo Bình chuyển sắc nói
“ Tôi biết rồi, nhìn vẻ mặt đau khổ khi lăng quăng không có nước sẽ như thế này đó chính là THẤT TÌNH đúng không?” Bạch Dương hào hứng cười cười ghé sát mặt mình vào mặt Bảo Bình mà nói.
“ Đó là chuyện của tôi. Mà sao cậu cứ kêu tôi là lăng quăng hoài vậy?” Bảo Bình bực tức
“ Thì nhìn lại tôi xem chẳng khác nào con lăng quăng vậy không kêu lăng quăng thì kêu là gì?” Bạch Dương đưa mắt đảo tới đảo lui rồi nói. Bạch Dương chỉ có ý chọc Bảo Bình để cô nàng cãi lại như vậy Bạch Dương mới có người chơi chứ, nhưng người tính không bằng trời tính Bảo Bình bỗng dương trong đôi mắt lung linh lên giọt nước mắt từ khóe mắt chảy ra rồi khóc lớn khiến Bạch Dương phải lúng túng những người đi ngang qua ai cũng ngoái lại nhìn, có một bạn trai đi ngang nói với Bạch Dương: “ Làm gì làm đừng để bạn gái khóc chứ.”
Bạch Dương xua tay định nói không phải thì bạn trai kia nói tiếp. “ Mau dỗ bạn gái đi chứ.” Bạch Dương không nói được khi tất cả mọi người đều nhìn mình với cặp mắt chẳng mấy thiện cảm, không còn cách nào khác cậu đành nắm tay lôi Bảo Bình đi đến nơi khác để nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-tinh-yeu-giua-hai-bang-nhom-doi-dau/3215818/chuong-13.html