Ngoại truyện:
Vào buổi tối hôm Thiên Bình được đưa về nhà khi bị Tí Bự bắt cóc. Tất cả đều chìm vào bóng đêm thoáng vài cơn gió lạnh thổi qua Cự Giải ngồi cuộn tròn vô hồn trên chiếc xích đu được thiết kế giống quả trứng.
“ Chị à, đang nghĩ gì thế?” Thiên Bình sau khi nghỉ ngơi giật mình thức giấc không thấy Cự Giải như thường ngày nên đi tìm.
“ À, chả có gì. Không nghỉ thêm đi vài bữa nữa chị đưa em về nhà có ba má chăm sóc em chị yên tâm hơn.” Vừa nói Cự Giải vừa đưa tay chạm vào vết thương được băng bó kỹ lưỡng trên má Thiên Bình
“ Chị, em không sao đâu. Chị đang nghĩ về chuyện lúc chúng ta còn nhỏ sao?” Thiên Bình nói
“Chuyện lúc nhỏ sao? Em, em,…em nhớ hết rồi sao?” Cự Giải lập lại rồi sững người ngạc nhiên hỏi Thiên Bình
“Ừ lúc bị Tí Bự bắt đi đầu em bị trúng vào cái gì đó em bất tỉnh rồi những chuyện hồi đó lại hiện lên.” Thiên Bình nghĩ vừa cười vừa nói.
Buổi chiều mà thu lúc hai chị em Giải Bình được 6 tuổi ba mẹ dẫn hai chị em ra công viên chơi.
“ Tại sao ba mẹ chỉ hỏi thăm quan tâm chị ấy mà không quan tâm con. Chị ấy làm con ngã mà. Con cũng bị thương mà.” Thiên Bình và Cự Giải lúc nảy chơi xích đu nhưng không may cả hai đều bị trược và té xuống, thấy vậy Ba má của Giải Bình đều tới và hỏi thăm nhưng họ quan tâm đến Cự Giải nhiều hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-tinh-yeu-giua-hai-bang-nhom-doi-dau/3215780/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.