Một ngày mưa tầm tã , thê lương và ảm đạm ...
Trên đường lúc này vắng bóng người , mưa lại càng ngày càng thêm nặng hạt khiến cho mọi thứ xung quanh như nhòa đi không nhìn rõ .
Một thân thể gầy yếu mặc trên người bộ váy màu xanh lam tuyệt đẹp , chân trần mà bước đi từng bước khó nhọc dưới cơn mưa lạnh , đôi vai gầy yếu nhỏ bé không ngừng run rẩy, hai chân như mềm nhũn đứng không vững cuối cũng là ngã xuống mặt đường . Hai cánh tay yếu ớt ôm lấy cơ thể chính mình , làn da trắng ngần giờ đây vì cái lạnh của mưa mà trở nên tái nhợt , thoạt nhìn rất thê thảm .
Một đôi mi cong dài khẽ run rẩy , răng ngọc trắng tinh cắn chặt môi , gương mặt xinh đẹp nhợt nhạt trong tiều tụy đến mức khiến người ta cảm thấy thương xót ...
Một chiếc xe màu đen tựa như một con ngựa cuồng dã lao nhanh trên mặt đường rồi từ từ dừng lại . Cánh cửa được mở ra , một đôi chân thon dài bước xuống , chiếc quần tây màu đen ôm lấy hai chân , sau lớp vải có thể nhìn thấy từng cơ thịt săn chắt , vừa uy nghiêm , mạnh mẽ bức người bước đến trước mặt thiếu nữ ...
Nhìn đôi dày da đen sang trọng dừng trước mặt mình , thiếu nữ không ngẩng đầu mà run rẩy cười ...
" Ngô Mạc , anh còn muốn giữ tôi lại đến khi nào ? Chi bằng giết tôi đi !"
Nam nhâ n cười khẽ đầy ý châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-tinh-yeu-cua-su-phan-boi/1989557/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.