Rầm.
- Ui da, đau quá - Vì mải mê chửi rủa Thiên Yết mà không nhìn đường nên Song Ngư đã đâm sầm vào một người vô tội nào đấy.
- Xin lỗi, em có sao không? - Người vô tội lên tiếng xin lỗi, mặc dù lỗi không phải do mình nhưng lại rối rít xin lỗi như đó là lỗi của mình vậy. Người đó nhanh chóng đỡ cô dậy, phủi quần áo cho cô. Song Ngư cũng vì mải mê nghĩ tới tên Thiên Yết đáng ghét kia mà không để ý rằng người mà mình vừa đụng trúng là ai.
- Song Ngư, em có sao không? Xin lỗi em nhé, tại anh đi không nhìn đường - Luhan tiếp tục xin lỗi Song Ngư dù cô không để ý, một lúc sau cô mới nhận ra đứng bên cạnh mình là Luhan.
- A, chào tiền bối, xin lỗi vì vừa nãy không nghe thấy anh nói gì? Mà vừa nãy anh nói gì vậy? - Song Ngư cúi đầu xin lỗi rối rít. Tất cả là tại tên Thiên Yết đáng ghét đó hết, nếu không tại hắn thì cô đã không lơ đãng mà đâm vào tiền bối rồi. Đúng là xui xẻo.
- A, không có chuyện gì đâu? Anh là đang thắc mắc không biết vừa rồi em nghĩ gì mà không để ý xung quanh thôi - Luhan trưng bộ mặt nai tơ ngơ ngác ra hỏi Song Ngư, vừa hỏi vừa tiến lại gần làm cho Song Ngư sợ sệt mà phải lùi dần về phía sau.
- Tiền bối, là do em đang mải nghĩ tới chuyện của Cự Giải nên không để ý anh nói gì. Xin lỗi tiền bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-tinh-doi-sieu-sao/2424199/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.