Họ vốn là những người lạ mặt không quen biết, nay lại vì Nắng mà tụ họp nơi đây, để chứng kiến thanh xuân trôi qua từng ngày rực rỡ, thanh xuân đẹp tựa giấc mơ.
Nắng. Dù có bị mây mù che phủ vẫn sẽ toả sáng không thôi. Nắng. Sau màn đêm dài đằng đẵng vẫn sẽ chói loà rực rỡ. Giấc mơ không phải là thứ trường tồn, nhưng lúc nào cũng đẹp đẽ. Họ không tâm niệm về việc níu giữ giấc mơ, họ chỉ muốn mỗi ngày có thể mỉm cười như Nắng.
==========*****==========
Một buổi sáng mùa thu mát mẻ, khi mặt trời còn chưa toả rạng, Xử Nữ đã lạch cạch mở cửa bước ra khỏi nhà.
Khu dân cư vắng lặng không một bóng người, chỉ có tiếng chó thỉnh thoảng sủa râm ran. Xử Nữ hơi sợ vì bầu trời chập choạng tối, từng cơn gió rét buốt lại thi nhau thốc về, khiến cô không kiềm được mà đầu óc cứ mải liên tưởng đến mấy hình ảnh đáng sợ gì đó.
Xữ Nữ vừa đi vừa ngáp, tới đầu đường nghe tiếng nhốn nháo liền chạy đến xem, không ngờ lại vừa vặn thấy được cảnh tượng hoành tráng của đám người rảnh rỗi tụm năm tụm ba nói chuyện náo nhiệt.
"Ủa, hôm nay đến sớm bất thần thế?"
Mọi ngày, nếu không phải là kẻ này ngủ quên thì cũng người kia viện cớ chạy dự án.
"Háo hức quá nên em không tài ngủ được." Kim Ngưu cười rạng rỡ với đôi mắt gấu trúc in rõ quầng thâm vì thiếu giấc.
Nét mặt Song Tử cũng không kém u ám là bao: "Hai đứa em tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-thanh-xuan-dep-tua-giac-mo/2174223/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.