*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Theo như lời Mia báo cáo lại thì Sư Tử đã tỉnh, có thể vào thăm được rồi. Cả nhóm Bạch Dương cũng được lấy lời khai xong nên cả bọn nhất trí cùng qua phòng y tế.
Sư Tử nằm trên chiếc giường đơn phủ drap trắng toát. Chiếc đầm dạ hội đỏ rực đã xộc xệch, khuôn mặt xinh đẹp có phần nhợt nhạt vì hít phải quá nhiều khí độc, đôi mắt cụp xuống buồn bã. Tiếng mở cửa thu hút sự chú ý của người trong phòng. Cô trông thấy họ, ngay lập tức mỉm cười, nụ cười mong manh và yếu ớt.
Đội ngũ bác sĩ sau khi dặn dò vài điều cũng nhanh chóng rời đi. Căn phòng nhỏ lấp đầy hơi thở của những người thăm bệnh, ngột ngạt đến khó chịu. Tuy ai cũng lo lắng nhưng chẳng biết nên mở lời thế nào mới là tự nhiên nhất. Cuối cùng, vẫn là Sư Tử lên tiếng đầu tiên.
"Mọi người, thật phiền quá!"
Câu nói ngắn gọn như vậy, không rõ là bản thân cô cảm thấy phiền vì bị dính vào rắc rối hay áy náy vì phiền mọi người đã lo lắng cho mình. Hoặc có thể là cả hai.
"Nữ thần của tôi." Giọng nói của Bạch Du chẳng mấy chốc đã lấp đầy không gian nhỏ.
Anh sấn tới bên Sư Tử, dang rộng cánh tay ra như muốn ôm trọn cô gái trước mặt vào lòng, biểu cảm trên khuôn mặt có phần hơi... lố. Khóe môi Sư Tử giật giật, không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-thanh-xuan-dep-tua-giac-mo/2174120/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.