*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh hoàng hôn buông xuống căn phòng một màu ráng chiều nhàn nhạt buồn tẻ đến nao lòng. Tiếng bíp bíp của máy móc vẫn vang lên đều đặn, khô khốc. Mái tóc nâu dài bồng bềnh buông xõa, phủ xuống lớp chăn trắng muốt.
Cánh cửa phòng bệnh bật mở với âm thanh chói tai báo hiệu thời gian đã làm mòn chất liệu, sự xuất hiện của một người con gái xinh đẹp với ánh mắt sắc lạnh, mái tóc nâu được búi cao gọn gàng, thanh lịch thu hút sự chú ý của Nhân Mã. Cô gái đặt một hộp thức ăn nhỏ lên bàn, tiếng sột soạt của giấy gói vang lên giữa không gian tĩnh mịch, mùi thơm của bánh nhân bạch tuộc phảng phất mơ hồ.
"Lại là takoyaki?" Nhân Mã lười biếng hỏi, nhổm người dậy.
Tiếng kéo ghế lạch xạch vang lên.
"Lại đây ăn cùng đi."
Nhân Mã không phản đối, đến bên chị gái mình, rất tự nhiên rút ra một cây xiên, cắm vào viên bạch tuột còn đang bốc khói nghi ngút, cho vào miệng, nhai và nuốt. Món này cô ăn không biết bao nhiêu lần rồi mà vẫn không ngán, thầm khen cho tài năng chọn địa điểm mua hàng của Nhân Vũ. Hình như, đây cũng là món Nhân Vũ thích nhất thì phải. Nghĩ đến đây, Nhân Mã không khỏi cười thầm. Một người lạnh lùng, hà khắc như bà chị hai của cô lại đem lòng yêu thích một món ăn vặt nhí nhố thế này.
Hai người ăn uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-thanh-xuan-dep-tua-giac-mo/2174092/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.