*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cơn mưa đầu hạ trắng xóa phủ hết tầm nhìn của những người trong quán. Bản nhạc piano vẫn ngân nga ngọt ngào, nhẹ nhàng hòa lẫn với tiếng chảy róc rách làm nên một thứ âm thanh thật êm đềm, lắng đọng.
Hương thơm của cafe vấn vít nơi cánh mũi, Thiên Yết chăm chú vào chiếc laptop trước mặt, không buồn ngước lên nhưng vẫn rất dễ dàng phát hiện ra có người đứng sau lưng mình. Anh cất giọng trầm trầm:
"Có chuyện gì?"
"Thiên Yết cậu gắn mắt sau gáy à?"
Song Tử lầm bầm, rất tự nhiên ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bạn thân, đưa mắt ngắm nhìn cơn mưa va vào cửa kính, tạo thành những vệt nước trong suốt chảy dài. Một lúc sau, Song Tử cảm thấy mình và Thiên Yết như thế này cũng thiệt là kỳ cục quá đi. Đời nào lại có hai thằng con trai ngồi ngắm mưa với nhau cơ chứ? Nhưng cục đá lầm lì bên cạnh đang tập trung làm tiểu luận, Song Tử làm sao dám mở lời?
Suy nghĩ mãi, suy nghĩ mãi, cuối cùng Song Tử rất thông minh đã nghĩ ra một cách:
"Thiên Yết, có phải là cậu thích cô bé Sagitt trên mạng không?"
Quả nhiên, câu hỏi vừa dứt đã thấy động tác gõ chữ của Thiên Yết khựng lại, ánh mắt anh khẽ động, vẫn nhìn vào màn hình laptop nhưng tâm trí đã không còn ở đó nữa.
Song Tử rất khoái chí. Ở bên tên bạn thân này gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-thanh-xuan-dep-tua-giac-mo/2174075/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.