*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người gặp nhau trong Nhạc viện Thành phố. Lúc đó Tiêu Viện Viện là một sinh viên rất đỗi bình thường của khoa dương cầm. Trong khi đó, Tô Hoàng Bảo lại là chàng trai nổi tiếng nhất khoa nhạc lý.
Buổi chiều, trời ngả ánh hoàng hôn nhàn nhạt. Viện Viện trong lúc buồn chán đã để bước chân lững thững của mình đi dạo khắp khuôn viên Nhạc viện. Cô nhớ gia đình biết bao, nhớ bãi cát vàng mịn luôn được làn sóng trắng vỗ về yên ả, nhớ bầu trời trong vắt gợn mây, nhớ ánh nắng trải dài trên mặt biển như dát vàng, nhớ cả cái vị mằn mặn trong không khí làng chài tấp nập.
"Viện Viện, tạo nên âm thanh của con!"
Câu nói của ba như vọng vào tâm trí cô trong tiếng sóng vỗ rì rào. Viện Viện quyết tâm phải làm nên kỳ tích trong giới âm nhạc. Thế nhưng, đã bước sang học kỳ hai của năm thứ hai rồi, cô vẫn chưa phải là người nổi trội gì trong khoa dương cầm cả, thậm chí có phần hơi mờ nhạt.
Tiếng violin réo rắt vang vọng khắp không gian Nhạc viện rộng lớn đã vắng bóng người. Âm thanh ngân nga da diết lập tức thu hút sự chú ý của Viện Viện. Bản nhạc sâu lắng dẫn lối cho cô đến bên phòng âm nhạc nhỏ cạnh cây bạch dương đại thụ.
Một chàng trai trẻ, có vẻ như là sinh viên của trường, trên vai là cây vĩ cầm bằng gỗ sam.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-thanh-xuan-dep-tua-giac-mo/2174058/chuong-40-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.