*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Ánh nắng hoàng hôn vàng ruộm hắt xuống sân trường cao trung Arise, tạo nên một khoảng không gian được nhuộm màu vàng cam ảm đạm. Tiếng chuông vang lên từng hồi giòn giã như phá vỡ cái im lặng tĩnh mịch. Không lâu sau, từng tốp học sinh đã túa xuống như bầy ong vỡ tổ. Âm thanh của sự huyên náo dần chiếm chỗ, để lại trong lòng mỗi người một kỉ niệm không thể phai nhạt về thời thanh xuân tươi đẹp. 
Bảo Bình không được may mắn như thế. Cô từ sau lúc nghe Song Ngư kể về việc có bạn trai đã chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến chuyện đứng lên ra về nữa. Đợi Song Ngư nhắc mãi, cô mới hoàn hồn. 
"Về thôi!" 
"Ớ?" Bảo Bình tròn mắt "Hôm nay chẳng phải cậu sẽ về với thầy Trịnh sao?" 
Song Ngư nghe xong, khuôn mặt xinh xắn liền đỏ bừng. Cô vẫn chưa quen với việc bản thân trở thành bạn gái anh. Thận chí chuyện xảy ra đối với cô trưa nay quả thật li kì chả khác gì một cơn mơ mà tối qua cô vẫn chưa kịp thức giấc. 
"Không biết..." Song Ngư lúng túng đáp "Chúng ta cứ về đi." 
"Ớ!" Bảo Bình lại lơ ngơ đáp, lần này là vì lý do khác. 
Bảo Bình đã lỡ có hẹn với Thiên Bình mất rồi. Anh thấy Bảo Bình suốt ngày cắm đầu vào laptop chơi game nên đã quả quyết hôm nay sẽ dẫn cô nàng đi chơi đâu đó. Về phần Bảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-thanh-xuan-dep-tua-giac-mo/2174044/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.