*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên Yết cũng chẳng hiểu sao bản thân lại đồng ý giúp quán cafe làm Granita Strawberry nữa. Rõ ràng anh là khách, còn đến đây học tập cơ mà. Thôi được rồi, xem như là giúp Song Tử của anh đi. Nhưng tại sao tên bạn thân ấy lại trốn đâu mất dạng, để lại một mình Kim Ngưu ngớ ngẩn làm Thiên Yết thiếu điều phát điên.
"Dâu tây ở đâu?"
"Dâu tây á?" Kim Ngưu hỏi lại.
"Granita Strawberry. Strawberry là gì?"
Kim Ngưu nhớ trong tiết Tiếng Anh hình như đã học qua về từ này rồi:
"Strawberry nghĩa là dâu. Có nghĩa là phải đi tìm dâu tây?"
Thiên Yết bất lực thở dài:
"Chứ không lẽ Granita Strawberry lại làm từ chuối?"
Kim Ngưu biết mình bị mắng, cắn răng chịu đựng, không dám ca thán nửa lời. Mình là đang nhờ vả người ta, tuyệt đối không được làm người ta phật lòng. Mà giả sử có cho Kim Ngưu thêm mười lá gan nữa thì cô cũng không dám vặc lại Thiên Yết. Ở anh toát ra một khí chất người ta không khỏi rùng mình sợ hãi, ngay cả Song Tử bạn anh còn có vẻ rất nể thì làm gì đến lượt cô?
Hối hận vì mình vô tích sự là một chuyện, nhưng cải thiện là một chuyện hoàn toàn khác, nhất là bạn Kim Ngưu vốn trời sinh đã nắm bắt tình huống chậm.
"Chanh?"
"Ớ?" Bạn Kim Ngưu rất ngây thơ, hồn nhiên hỏi lại "Granita Strawberry cũng cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-thanh-xuan-dep-tua-giac-mo/2174039/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.