Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ánh đèn đường ngoài kia đã được bật sáng. Khách đến quán ngày càng đông. Cùng lúc đó, nỗi lo lắng trong lòng Kim Ngưu bắt đầu trỗi dậy. Cho đến tận bây giờ, Nhân Mã vẫn chưa về.

Cả Xử Nữ và Cự Giải cũng đã lộ vẻ bồn chồn. Nguyên liệu pha chế có lẽ sẽ miễn cưỡng cầm cự được đến giờ đóng cửa nhưng Nhân Mã thì vẫn bặt âm vô tín. Mọi người trong quán đã cố liên lạc nhưng dù thế nào thì cũng không kết nối được. Đáp lại họ chỉ là giọng nữ tổng đài đáng chán, thông báo điện thoại của đối phương đã tắt máy.

Trong đầu Kim Ngưu bỗng lóe lên một suy nghĩ. Phải rồi! Là anh.

Nếu Nhân Mã đuổi theo Song Tử để trả lại sketchbook thì chắc chắn anh phải biết được một ít thông tin. Nhưng một vấn đề nữa lại nảy sinh. Làm cách nào để liên lạc với Song Tử bây giờ?

Kim Ngưu bắt đầu tính cách. Trong 36 kế, chỉ có thể dùng kế mặt dày gọi điện hỏi xin số anh từ thầy Bạch Dương.

Bạch Dương và Song Tử vốn là cặp thầy trò thân thiết nổi tiếng trong trường Đại học Mỹ thuật & Kiến trúc. Có một lần Kim Ngưu còn vô tình thấy họ choàng vai bá cổ nhau trước cổng trường làm tất cả sinh viên có mặt ở đó đều sửng sốt. Từ đó, tin đồn hai người đang... yêu nhau bắt đầu được lan rộng khắp nơi, xuất hiện dưới hình thức những câu hỏi đầy hàm ý mỉa mai:

"Hai người đó có gì thật à?"

"Chứ còn bàn cãi gì nữa? Không có lửa làm sao có khói?"

"Thế là gay á?"

"Cậu không thấy trưa nào Lục Song Tử cũng đến phòng làm việc của thầy Bạch Dương sao? Lại còn ở rất lâu trong đó nữa."

"Ngày nào cũng đến không phải chuyện đơn giản đâu. Họ làm cái gì trong đó có trời mới biết được."

...

Kim Ngưu luôn cảm thấy chướng tai khi nghe được những lời đó nhưng lại không đủ can đảm bảo vệ họ trước những lời đàm tiếu không hay. Nhưng rồi những tin đồn về... sư đồ luyến ái nhanh chóng phai nhạt dần để rồi được thay thế bằng hàng đống chuyện thị phi khác. Không biết kẻ nào đã rảnh rỗi chụp lại những bức hình Song Tử đi ăn và uống cafe chung với một người con trai khác và đăng lên trang forum của trường. Đây là chuyện bình thường giữa hai người bạn nhưng qua con mắt của thiên hạ nhiều chuyện lại biến tướng quá thể. Quá đáng nhất vẫn là bức ảnh hai người cùng bước vào một tòa nhà sang trọng được phóng đại thành khách sạn và bức ảnh chụp cảnh trên xe buýt, lúc này Song Tử đang cùng nghe một bên tai nghe của người con trai kia.

Khi những bức hình được đăng lên forum với dòng trạng thái hàm súc: "Ghê thặc!", đã có rất nhiều lượt xem và bình luận. Toàn là những lời mỉa mai, trêu chọc. Thậm chí có người còn chia sẻ chúng lên các trang mạng xã hội.

Thật ra Song Tử có thanh minh vài lần nhưng khi thấy lời nói của mình chỉ tổ phản tác dụng, anh lại trở về với trạng thái im lặng.

Quen anh trong một lần mưa xuân lất phất, cảm nhận rõ tính cách thân thiện, tốt bụng và hài hước của anh, Kim Ngưu có lên forum và dùng hết dũng khí đăng một lời bình luận cho những bức ảnh bôi nhọ anh:

Ngưu Ngưu: Mọi người hãy dừng ngay những hành động và phát ngôn không hay này lại đi! Người ngoài nhìn vào thì thật mất mặt.

Ngay sau đó, một cơn lốc @ nhanh chóng ập đến trên Kim Ngưu nhỏ bé.

[Zumi]: @Ngưu Ngưu A! Đây không phải là Kim Ngưu sao?:o

[Hoa Hường Huệ]: @Ngưu Ngưu Á! Là người rất nổi tiếng trong giới Mỹ thuật, rất được trọng dụng đó. >>o<< Tớ đã thấy nhiều tác phẩm của cậu ấy trong Bảo tàng Mỹ thuật Thành phố. Không đùa được đâu!

[Họa Hoa]: Sao @Ngưu Ngưu lại thanh minh cho nhân vật tai tiếng nhất tháng này vậy nhỉ? Không phải là có gian tình gì đó chứ?:))))

[Công Tử Nấm]: Á! Không được đâu! Anh í đã có bóng hồng rồi! @Ngưu Ngưu dù có là ai đi chăng nữa, xin hãy lui ra! >///<

Và còn rất nhiều, rất nhiều những lời bình luận như thế. Thật may, thế giới này không chỉ toàn là những gam màu xám xịt. Trong xã hội đầy bất công cũng tồn tại không ít người tốt:

[Linh Lung Lấp Lánh]: Này! Không được đem thần tượng @Ngưu Ngưu của tôi ra làm trò cười như thế. >:( Còn nữa, đừng có lấy trai thẳng nhà người ta đi bán hủ*.

(*bán hủ: ý chỉ đem một người con trai gán ghép với một người con trai khác, phục vụ cho sở thích của các hủ nữ.)

[Mimi]: Bộ mấy người vui lắm sao? Vậy thử mấy người bị lấy ra làm trò cười xem có tức đến hộc máu không? >:( @Ngưu Ngưu, tôi ủng hộ bạn!:3

Khi thế giới có hai phe đảng thì bao giờ cũng xảy ra chiến tranh, như một đất nước không thể có hai vua, một rừng không thể có hai hổ vậy. Cả ở thế giới 2D cũng không phải là ngoại lệ:

[Sẩm Nghi]: @Ngưu Ngưu, @Linh Lung Lấp Lánh, làm sao mấy người biết đó là trai thẳng?

[Linh Lung Lấp Lánh]: @Sẩm Nghi, trong mắt mấy kẻ dở hơi thích hóng chuyện như mấy người thì cái gì cũng cong chứ đừng nói trai. Ôi thế giới quan xiên vẹo cả rồi!

[Tình Tình]: Muốn phán hãy đem bằng chứng ra nhé! Hừ! Khám mắt lại hết đi! Nghĩ sao lại bảo @Ngưu Ngưu có tình ý với Lục Song Tử, lại còn Lục Song Tử bắt cá nhiều tay? Xàm, nhảm! >:(

[Mỹ Minh]: @Tình Tình, có nhiều cái phải dựa vào linh cảm, chứ bằng chứng giả thì mấy đồ trộm cướp, tiểu nhân người ta còn làm được.:)))

[Tình Tình]: @Mỹ Minh. Linh cảm? Cảm cúm thì có! >:(

[Nguyệt Ni]: Mọi người ăn nói sắc sảo quá! Mình theo không kịp rồi =.=

...

Có một tin nhắn @Ngưu Ngưu nhưng trông thật đặc biệt. Đặc biệt từ người gửi đến nội dung. Chỉ có vỏn vẹn một câu mà làm cô ấm lòng quá thể:

[Gem Song Tử]: Cảm ơn em, @Ngưu Ngưu!

Kim Ngưu biết đó chính là Song Tử nhưng không dám @Gem Song Tử lại. Cô sợ mình lại vô tình tạo nên hàng đống chuyện thị phi khác.

Kim Ngưu mở forum trường, suy nghĩ miên man rốt cuộc cũng tìm được số điện thoại thầy Bạch Dương trong mục danh sách thông tin liên lạc của các giảng viên. Chần chừ một lúc, cô mới ấn nút gọi.

"Alo?"

"Làm em, Kim Ngưu đây ạ?"

"Ừm... Kim tiểu thư, nói đi em!"

Cô có hơi đỏ mặt vì tiếng Kim tiểu thư mà Bạch Dương gọi.

"Dạ..." Kim Ngưu bất giác nhỏ giọng như sợ ai nghe thấy "Là chuyện về Lục Song Tử khoa Mỹ thuật ạ..."

"Á!!!!" Tiếng hét làm cô giật mình, theo bản năng kéo điện thoại ra xa "Không lẽ đến cả em cũng nghĩ...?"

Đúng là ông bà thường nói có tật thì mau giật mình. Trong khi Bạch Dương vẫn còn bị ám ảnh bởi những lời đàm tiếu lúc trước thì cái tên Lục Song Tử chính là điều cấm kỵ.

"Em không nhắc chuyện trước đó đâu ạ. Em chỉ muốn hỏi xin thầy số điện thoại của anh Lục." Kim Ngưu như đoán ra cái im lặng đầy ám muội của đối phương ở đầu dây bên kia, liền nói thêm "Có chuyện gấp ạ. Em phải tìm người."

Bạch Dương muốn trêu chọc thêm vài câu, nhưng chợt nhớ ra người đang nói chuyện với mình là một cô bé cực kì nhút nhát, tâm lý yếu, làm sao có thể trở thành đối tượng chọc ghẹo được, thế là đành nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, gửi cho cô một dãy số.

Chỉ là một số điện thoại, nhưng Kim Ngưu lại căng thẳng quá thể. Tâm trạng này khác hẳn trước lúc gọi cho Bạch Dương. Nó là sự kết hợp của lo lắng và hồi hộp, phấn khởi và mong chờ.

"Alo? Đây là số điện thoại của Lục Song Tử."

"Vâng ạ."

Cô định xưng tên nhưng chẳng hiểu sao quai hàm lại cứng đơ. Giọng nói của anh qua điện thoại nghe thật khác, từ tốn hơn, có chút gì đó hơi khàn nơi cổ họng mang theo vẻ lười nhác. Điều này càng khiến cho âm thanh trở nên quyến rũ người nghe hơn rất nhiều.

"Là ai đó?"

Kim Ngưu cố trấn áp nhịp tim đang tăng dần trong lồng ngực mình lúc này, đáp vội, lưỡi hơi líu lại:

"Là em. Kim Ngưu ạ."

"Ồ!" Song Tử khẽ cười làm tim cô đập rộn ràng "Em nói đi."

Kim Ngưu căng thẳng tột độ.

"Em xin số anh từ thầy Bạch Dương..."

"Ừ! Em gọi anh chỉ để nói những điều này thôi sao?"

"Không ạ. Em chỉ sợ... anh phiền..."

"Anh không phiền đâu!" Song Tử trêu "Thật ra anh muốn xin số em lâu rồi mà không dám, sợ em từ chối, vậy thì ngại chết đi được. Giờ thì ổn rồi."

"Dạ... Vậy..." Cô ngập ngừng "Đây là số của em."

"Anh sẽ lưu lại."

Kim Ngưu đưa mắt về phía Xử Nữ và Cự Giải đang thấp thỏm lo âu, khẽ lên tiếng hỏi:

"Trưa nay anh có gặp chị Nhân Mã không?"

"Nhân Mã nào?"

Song Tử làm cô cảm thấy hụt hẫng vô cùng, giọng nói cũng theo đó mà yếu ớt hơn:

"Anh không gặp sao? Trưa nay chị ấy chạy theo anh để đưa lại anh cuốn sketchbook anh bỏ quên ấy ạ."

"À!" Anh kéo dài tiếng à, Kim Ngưu cũng như cảm nhận được dấu hiệu tốt, trên môi bất giác nở nụ cười nhẹ nhõm "Hóa ra tên cô ấy là Nhân Mã sao? Đúng là hồi trưa có gặp. Có chuyện gì vậy?"

"Dạ... Đến giờ chị ấy vẫn chưa về nữa..."

"Vậy em gọi để hỏi xem anh đã bắt cóc cô ấy đi đâu?"

"Không có ạ... Em nghĩ anh sẽ biết được chút thông tin gì đó về chị..."

Song Tử đứng dưới ánh đèn neon vàng rực, nhìn theo dáng người nhỏ bé của cô. Bàn tay cô đã đặt trên tay nắm cửa quán. Chỉ một lát nữa thôi, tiếng chuông vui tai ấy sẽ vang lên, đánh tan mọi lo âu trong lòng mọi người lúc này.

"Anh đùa thôi!" Nhận ra giọng nói của Kim Ngưu đã nhuốm đầy vẻ áy náy, anh liền lên tiếng cười xòa "Em và mọi người đừng lo lắng nữa. Nhân Mã đã về đến rồi."

"Dạ?"

Tiếp nối sự ngơ ngẩn của cô là âm thanh vui tai của chiếc chuông nhỏ được đính ngay cửa ra vào của quán. Nhân Mã xuất hiện với lỉnh kỉnh những thứ đồ trên tay. Ngay lập tức, Xử Nữ lao ra với hàng loạt câu hỏi và lời trách móc. Cự Giải không nói gì, chỉ khẽ trút ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn xuống tay mình, cô mới phát hiện hóa ra anh đã ngắt liên lạc từ lúc nào. Cảm giác hụt hẫng chỉ mới len lỏi trong lòng đã lập tức trỗi dậy, lan khắp trái tim cô.

Kim Ngưu cố gạt cảm xúc phức tạp của mình qua một bên, tiến ra cửa chính. Lúc này, Cự Giải cũng đến nơi, xách giúp Nhân Mã mấy túi đồ lớn vào trong quầy. Ánh mắt Nhân Mã khẽ hướng ra bên ngoài như muốn quan sát gì đó. Kim Ngưu cũng tinh tế phát hiện được, nhìn theo.

Dưới ánh đèn vàng loe loét, một bóng người chậm rãi rời đi. Tuy khuôn mặt đã hòa lẫn trong vùng tối nhưng dáng người ấy đã khắc sâu vào tâm trí Kim Ngưu, đến mức cô tưởng chừng bản thân có thể nhận ra anh ngay giữa đám đông rộng lớn.

Trong vô thức, cô lách qua người Nhân Mã, nhằm khoảng không gian đen kịt bên ngoài cửa chính mà lao tới. Trước khi biến mất, cô chỉ kịp bỏ lại một câu nói:

"Em xin phép ra ngoài một lát."

"Này! Kim Ngưu!" Biết không thể đuổi theo Kim Ngưu, Xử Nữ chỉ có thể lầm bầm "Hết Nhân Mã đến Kim Ngưu. Hai đứa này có biết ra đường buổi tối nguy hiểm lắm không hả?"

Kim Ngưu cơ bản là không quan tâm có tiếng đáp lại, chỉ cắm cúi chạy thẳng, cố đuổi theo bóng người đã khuất dạng sau màn đêm. Nước mắt chẳng hiểu sao lại tuôn ra, làm nhòe hết cả cảnh vật. Đôi chân cô chỉ dừng lại khi phát hiện bản thân đã va phải một ai đó.

Có tiếng người lao xao trong bóng tối:

"Là đứa nào đó?"

Chưa kịp định thần, Kim Ngưu nhỏ bé đã bị một bàn tay thô bạo túm lấy cổ áo và kéo lên. Cô muốn hét thật to nhưng nỗi sợ hãi đã lấn chiếm hết cả tâm trí, khiến quai hàm cô cứng đơ, chỉ có thể ngắc ngứ từng tiếng rên khe khẽ trong run rẩy.

Đây là một nhóm côn đồ chuyên đi đòi nợ vừa thực hiện xong "công việc làm ăn" của mình, đang trên đường về thì bị Kim Ngưu đâm phải. Trong số đó, tên thủ lĩnh mặt mày bặm trợn tiến đến quan sát cô gái nhỏ bé trong tay thuộc hạ mình, buông lời tán tỉnh, chọc ghẹo ghê tởm. Cô vẫn im lặng chịu đựng cho đến khi bàn tay đầy cáu bẩn của tên thủ lĩnh chạm vào khuôn mặt cô.

Kim Ngưu rùng mình. Với tất cả can đảm, cô vung tay cho tên thủ lĩnh một cái tát không mạnh nhưng cũng đủ để đối phương bất ngờ mà đâm ra choáng váng. Cô cúi xuống, táp vào cánh tay tên đang giữ mình một cái khiến hắn giật mình mà hất cô văng về phía bồn cây ven đường. Đầu óc cô ong lên khi bị va đập bất ngờ vào cây cổ thụ. Không còn sức chống đỡ, cô để mặc cho chúng nện những đòn đau đớn lên cơ thể, lôi xềnh xệch từ góc này sang góc khác.

Những vết thương chưa kịp lành lại bị hành hạ, khuôn mặt xinh xắn chưa kịp lau khô đã phải tắm thêm những trận mưa nước mắt khác. Cô hét lên trong vô vọng nhưng đã bị những tên côn đồ bịt miệng.

Nhục nhã, ghê tởm, cô chỉ mong mình chết quách cho rồi để chúng bỏ đi, thôi giáng xuống cơ thể cô những đau đớn thấu xương như thế nữa.

"Lôi nó đi!"

Kim Ngưu tuyệt vọng, thở gấp, trong tâm trí lại xuất hiện hình ảnh một người con trai. Chính là chủ nhân của dáng người cô đã đuổi theo mà thâm tâm lại tưởng chừng như vô vọng.

"Dừng lại! Mau dừng lại! Thả cô ấy ra!" Một giọng nam chứa đầy vẻ phẫn nộ vang lên, uy nghiêm, lạnh lẽo đến thấu da thịt.

"Đám hèn hạ, sao lại có thể cùng nhau đánh đập một cô gái như vậy?" Một giọng nam khác lại vang lên, âm thanh quen thuộc khiến Kim Ngưu tưởng như ngất đi lại bừng tỉnh.

Là anh ấy, chính là anh ấy. Người mà cô sải những bước chân dài để đuổi theo. Rốt cuộc, cô cũng bắt kịp anh ấy rồi...



17/6/2018

Xin chào mọi người! 3 chap một ngày rồi, Vivi khóc đây TvT

Đã xuất hiện nhân vật bị ngược thứ 2: Kim Ngưu bé nhỏ:)))

Aiyooo, Hana đang cặm cụi viết chap kế bên kia, không biết nhân vật nào sẽ bị ngược tiếp đây:)) Các bạn trẻ chưa bị ngược hãy chuẩn bị tinh thần nhé, vì ai cũng có phần hết, không cần nhường lượt cho người khác đâu:)))

Huhu nói vậy thôi, chứ thấy những đứa con tinh thần bị ngược, thiệt sự là đau lòng mà:(((

Các bạn độc giả nhớ vote cho bộ đôi tác giả Vivi (lười biếng) và Hana (ưa ngược) này để có thêm động lực tiếp tục câu chuyện nhé:"> Yêu thương các bạn nhiều <3
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.