Sau khi được phép của người chủ, bà quyết định hằng ngày sẽ đem cô bé cùng đi đến nhà chủ vừa làm việc vừa chăm sóc cô bé, nhưng đến khi người chủ phát hiện cô bé có đôi mắt kì lạ thì thẳng tay đuổi 2 bà cháu ra khỏi nhà và đuổi việc luôn bà. Bà đành phải tìm công việc khác và cố tìm 1 công việc để cố thể mang cô bé theo để tiện cho việc chăm sóc. Họ sống ở 1 thành phố lớn nên việc tìm ra việc làm là không khó nhưng việc khó là việc mang cô bé theo, vì vậy bà chỉ có thể cô bé ở nhà 1 mình. Bà tìm được 1 công việc gần nhà, bà cố tranh thủ làm thật nhanh công việc rồi chạy về nhà chăm cô bé ròi lại chạy đến chỗ làm, cứ thế 2 bà cháu sống với nhau qua ngày.
Bà đặt cho cô bé 1 cái tên rất hay "Bảo Bình" đó là tên của cô.
Bảo Bình được người bà nuôi lớn và cho cắp sách đến trường như bao đứa trẻ khác, ngôi nhà vô cùng lạnh lẽo ngày trước nay đã được thay đổi trở nên ấm áp hơn rất nhiều, bà yêu thương cô như 1 đứa cháu ruột thịt,hết lòng nuôi nấng dạy dỗ nhưng điều hay lẽ phải. Vì đôi mắt 2 màu, cô luôn đeo bịt mắt ở đôi mắt màu đỏ nên Bảo Bình chẳng có bạn bè gì cả, Bảo Bình trong mắt người bà là 1 cô gái hoạt bát, nói nhiều, vui vẻ cười đùa. Còn đối với người khác cô là 1 người lạnh lùng, trầm tính, ít khi nở nụ cười, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-phep-thuat-cua-bong-dem/1889512/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.