Bạch Dương chật vật đi về "căn cứ". Cả quãng đường, sức lực cô cứ như bị rút đi mất, từng chút từng chút một, cả cơ thể phải dựa vào bức tường bên cạnh để chống đỡ. Có mỗi việc đưa tay ra và tháo cái mặt nạ cùng mái tóc giả xuống mà Bạch Dương đã cảm thấy thật mệt mỏi.
"Hey.. con gái mẹ về rồi đấy hả?!" - Cái giọng chết tiệt mang theo ý cười nham nhở quen thuộc của Sư Tử.
"Sao thế? Mệt đến chẳng đi được à?" - Bạch Dương chính thức bỏ cuộc, cô ngồi bệt luôn xuống sàn, mặc kệ cái váy trắng, mặc kệ ma miếc gì hết, mặc kệ.. mặc kệ...!! Mệt lắm rồi.
Sư Tử bước đến gần, tiện tay tháo cái mặt nạ và mớ tóc giả hộ con bạn. Và như dự đoán, bộ dạng Bạch Dương lúc này tàn tạ có khi hơn cả cô vừa nãy, cô đoán vừa nãy chắc nó đã chạy nhiều lắm. Phần tóc mái luôn trong tình trạng dài quá mức, lúc này, chỗ tóc ấy của Bạch Dương kết dính lại với nhau, chẻ làm đôi dính bết vào hai bên thái dương và trán nó.
"Đợi tao lấy cho mày ít nước." - Nhìn con bạn thở hổn hển, mãi mà chẳng lấy được nhịp thở bình thường nên Sư Tử có chút thương thương. Một lúc sau, cô cầm theo một chai nước khoáng mát lạnh, vặn cả nắp trước cho bạn - "Uống chậm thôi kẻo sặc.. Nước này tao lấy trong canteen, chưa trả tiền đâuu.."
Cái âm cuối Sư Tử kéo thật dài chỉ để trêu con bạn nhưng Bạch Dương đuối sức lắm rồi, chẳng còn một phần trăm sức lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-oan-gia-nha-ben/1326801/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.