Chờ Cự Giải ra ngoài, Thiên Yết tháo chiếc mão công chúa xuống, sửa lại đầu tóc, khoác chiếc áo choàng cũ vào, bước ra khỏi thành. Lâu rồi cô chưa ra khỏi cung, hôm nay cô muốn ra ngoài xem dân chúng sinh sống như thế nào.
Cuộc sống bên ngoài thật tấp nập, khác xa với những công việc tẻ nhạt Thiên Yết phải làm hàng ngày.
- Tiểu thư gì ơi, làm ơn bố thí cho già này ít tiền đi!
Bà cụ mặt mày lấm bụi, giơ chiếc bát ra trước mặt Thiên Yết. Tay bà run run, đôi mắt nheo lại vẻ cầu khẩn làm Thiên Yết không khỏi xót xa.
- Bà chờ con một chút!
Thiên Yết nói rồi chạy vội đi. Vài phút sau, trên tay cô là một bát cháo đậu xanh nóng hổi. Cô lễ phép đưa cho bà.
- Bà ăn đi cho nóng!
Đoạn, thấy tay bà cụ run rẩy không có sức lực, Thiên Yết cầm bát cháo, cẩn thận bón cho bà. Công chúa của chúng ta tốt thế đấy!
Bón cho bà cụ xong, Thiên Yết đứng dậy, đặt vào bát của bà một thỏi vàng rồi toan bỏ đi thì bị bà cụ giữ lại.
- Tiền lớn thế này… già không nhận được…
Thiên Yết gạt tay bà cụ ra, đặt lại số tiền, mỉm cười đầy thân thiện rồi nhanh chóng rời đi.
- Quả nhiên sau lớp mặt nạ lạnh lẽo là một thiên sứ công chúa, phải không Băng Thiên Yết?
Là kẻ nào đã nhận ra bổn công chúa? Thiên Yết toan rút kiếm ra định chém thì đã bị ai đó ôm chặt lấy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhung-dai-mau-sau-mua/2037694/chuong-11-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.