🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thiên Bình ngâm mình dưới suối còn Bảo Bình thì đang cho ngựa ăn cỏ, y không nhìn đến nàng cũng không nhắc lại việc vừa rồi. Sau khi nàng tắm xong y liền đưa cho một bộ y phục mới: "Ta có chút thuốc được Kim huynh ban tặng nhưng vẫn chưa có dịp để dùng."

Nhận lấy hủ thuốc bột, Thiên Bình cúi đầu: "Đa tạ Bảo công tử. Nếu không chê ta bẩn thỉu, huynh có thể cho ta đi cùng không? Dù gì ta cũng không có nơi để về nữa."

Bảo Bình hơi hơi nhướng mày: "Ta chỉ sợ cô nương không thể chịu được khổ cực."

Thiên Bình vội lắc đầu: "Cực cỡ nào ta cũng chịu đựng được, huynh đừng bỏ ta là được."

"Ta sẽ không bỏ cô nương đâu."

Nói rồi y mang lấy hủ thuốc, nhẹ nhàng thoa giúp vết thương cho Thiên Bình. Có những vết thương ở sau lưng nàng không thể với tới, chưa nói đến ở đây không có nữ nhi nào khác: "Huynh cũng từng thấy cơ thể ta rồi, liệu có thể giúp ta thoa thuốc ở lưng không?"

Bảo Bình ho nhẹ, chớp nhanh mi mắt nhìn ra xa, suy nghĩ gì đó chốc lát mới lên tiếng: "Vào kiệu xe ta giúp cô nương, ở đây lỡ có người đi ngang lại không hay lắm!"

Lúc vào trong cỗ xe ngựa Thiên Bình cởi hết áo để lộ bờ vai và tấm lưng chằng chịt những vết thương mới cũ, nàng cúi đầu tủi hổ: "Rất đáng sợ phải không? Giống như những con rết vậy!"

Y lắc đầu: "Không, thoa thuốc hàng ngày sẽ nhanh chóng lành lại thôi, đừng suy nghĩ nhiều quá!"

Y đưa tay chạm lên những vết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/190294/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.