Người trong góc vội đứng dậy, ánh mắt hai người chạm phải nhau. Mặc dù hiện tại Thiên Bình mang một hình hài mới mẻ, nhưng vừa gặp cả hai đã như quen biết từ rất lâu rồi. Đó là một cậu bé tầm mười tuổi, cậu chạy đến trước mặt Thiên Bình, đưa tay vuốt ve khuôn mặt nó: "Là em sao?" 
Thiên Bình bật khóc nắm lấy tay Bảo Bình: "Em đây, em đến tìm anh!" 
Cự Giải với Thiên Yết sau đó cũng đến, nhìn thấy khung cảnh trùng phùng của hai đứa trẻ mà lòng bất giác vui thay. Cự Giải ngỏ ý với Viện Trưởng rằng muốn mang cậu bé mang tên Bảo Bình nhận làm con nuôi, với số tài sản kê khai của Thiên Yết thì đủ nhận nuôi cả đám trong đây chứ huống hồ gì một Bảo Bình. 
Trong lúc Thiên Yết vỗ Thiên Bình ngủ, con bé nhỏ lại khóc nhiều nên đuối, thủ tục còn lại do Ma Kết làm, vì Bảo Bình sẽ trở thành con nuôi của cô chứ không phải nhà Yết - Giải. Lỡ sau này có cưới hỏi cũng dễ thực hiện hơn. Cự Giải đang phát quà bánh cho mấy bé thì có một cậu nhóc chạy tới kéo lấy áo cô: "Dì xinh đẹp ơi!" 
Nghe tiếng gọi Cự Giải cúi đầu nhìn đưa trẻ dẻo miệng đang vịn áo mình, khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn có vẻ quen quen, cô hỏi: "Sao thế cháu?" 
Cậu vẫy vẫy tay ngụ ý kêu cô khom người xuống. Cự Giải cười hiền lành khuỵu một gối xuống trước mặt cậu, cậu liền hôn lên môi cô một cái "chụt" thật to. Sau đó còn bảo: "Hôm qua, cháu mơ thấy một anh đẹp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1425016/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.